Thứ Năm, 30 tháng 11, 2023

Đọc Thơ Tuệ Sỹ

 Đọc Thơ Tuệ Sỹ



Tôi thích đọc thơ ông Tuệ Sỹ
nghiệm thi ngôn tinh túy ân tình
tình Quê Hương chung sinh nguồn cội
tình Đạo tình Đời sáng rọi từ Tâm
Đạo và Đời vững bền chính khí
cùng lập thành hùng vĩ non sông
mỗi lời thơ của ông Tuệ Sỹ
như ngọn đèn chân lý Nhân Sinh
Cao Nguyên

"VIỆT NAM"💛 Kỷ Niệm 45 Năm Thành Lập Hội Người Việt Cao Niên


Việt Nam
Việt Nam đất nước ba miền
Cùng chung nguồn cội mẹ hiền Âu Cơ
Tổ Tiên xây dựng cơ đồ
Hiển linh hồn nước sắc cờ uy nghi
Cháu con gìn giữ bảo trì
Tổ Quốc Danh Dự vượt bi lụy đời
Không vì danh lợi nhất thời
Lãng quên Trách Nhiệm buông lơi nghĩa tình
Việt Nam truyền thống đẹp xinh
Vườn hoa chữ nghĩa lung linh sắc màu
Trí Tâm hòa hợp cùng nhau
Chăm sóc bảo quản trước sau vẹn toàn
Đất vui nhờ Nước dòng sông
Quanh năm tưới thấm ruộng đồng xanh tươi
Ngôn Ngữ đẹp nhất tình người
Đối nhân xử thế với lời nhã thanh
Cao Nguyên

Niềm Đau

Niềm Đau


tay muốn viết mà lòng như đã mỏi
vói được sao từng khát vọng bay cao
ta nhìn ta giữa trăm nghìn dấu hỏi
mai về đâu từ những nỗi niềm đau
đau từ thuở xa rời sông núi Mẹ
quê hương nghèo quạnh quẽ cả niềm tin
ai đã hỏi và ta từng kể lể
tháng năm buồn và mặt đất điêu linh
ta hỏi ta lặng im không tiếng vọng
lầm lì đi qua cuộc sống lầm than
thuyền nhân ái lướt ngang không sóng động
khung trời mơ lịch sử xếp từng trang
từng trang gợi nhớ thương từ dĩ vãng
người người đi vỡ rạn biết bao lời
vết thương vỡ máu buốt ngời dấu đạn
bạn bè xa thất tán giữa tim người
người đấy chứ – cố nhân ta ơi hỡi
dặm đường xa, thân gửi cõi người ta
nghe từng chặp xót xa dòng hệ lụy
đau thương oằn thế kỷ những thời qua
qua thời qua, trước sau đều vời vợi
niềm tin yêu sương khói có gì đâu
Cháu Con ơi! có nghe lời ta nói
trả lời đi – câu hỏi của niềm đau!
Cao Nguyên

Thứ Hai, 27 tháng 11, 2023

Cà Phê Mùa Đông

 Cà Phê Mùa Đông

(tưởng nhớ họa sĩ Đinh Cường)
Lung linh nét vẽ diệu huyền
hòa vào thơ ngỏ lời chiêm nghiệm đời
nhập dòng sinh hóa rong chơi
thoát vòng thế tục giữ ngời tâm di
Ngắm tranh thấu cuộc vô vi
dường như tiếng sóng thầm thì trùng khơi
Về - Đi, nhã nhịp vu hồi
lắng trong tâm tưởng từng lời hạnh tâm
Cà Phê đắng giọt mùa đông
chợt buồng tim ấm lửa hồng yêu thương
còn ngắm tranh của Đinh Cường
là còn đau nỗi quê hương ngậm ngùi
Mượn anh vài nét tinh khôi
gợi lời thơ nhớ một thời gọi nhau
lặng yên một khoảng tim đau
tiễn anh về cõi ngàn sau hẹn tìm!
Cao Nguyên
------------------------------
Cà Phê Mùa Đông:
tranh họa sĩ Đinh Cường


Ơn Đời Còn Đó Tri Âm

 Ơn Đời Còn Đó Tri Âm


bấy lâu quen chữ với lời
đến nay mới được bữa ngồi nghe em
kể về những mảnh đời quen
đã gieo những nụ cười trên môi hồng
ơn đời còn thấy tri âm
lòng thôi hết cớ gọi trăm năm buồn
quê người hồi tưởng cội nguồn
dòng sông bến nước vui buồn chia đôi
gian truân bất quá một thời
bốn mùa luân chuyển đông rồi lại xuân
lẽ nào hoa cỏ chẳng mừng
núi sông vạn dặm rạng bừng nắng mai
mây hồng vẫn lửng lơ bay
trên xanh xanh biếc đông tây một vòng
ơn đời còn đó tri âm
kể nhau nghe những tấm lòng dễ thương
Cao Nguyên

Thứ Bảy, 25 tháng 11, 2023

Từ Quá Khứ Đi Lên

 Từ Quá Khứ Đi Lên



(Gửi người thường hỏi tôi:
Sao mãi nhìn quá khứ!)
Quá khứ luôn được nhìn
để biết mình có thật
trong ký ức hồi sinh
những bóng hình được mất
Quá khứ phải được nhìn
để biết tình nguồn cội
qua thấu hiểu nhục vinh
mà rõ đường đi tới
@
Không nhìn về quá khứ
để trăn trở thở dài
mà nên nhìn quá khứ
từ khát vọng hôm nay
Hãy đi và đi tới
cùng thế hệ ngày mai
với niềm tin rất mới
và nhiệt tình không phai
@
Quá khứ vào tương lai
bằng gạch nối hôm nay
vẫn hành trình mê mải
theo ước mơ trải dài
Mỗi chặng đường đi qua
từng thiết tha gửi lại
vẫn tâm huyết thật thà
mong sơn hà đẹp mãi
Cao Nguyên

Thứ Sáu, 24 tháng 11, 2023

Hành Trình Chữ Nghĩa

 

Hành Trình Chữ Nghĩa


Một năm, 365 ngày rồi cũng thoáng qua, kiểm điểm lại việc mình làm trong thời gian qua là điều cần thiết. Vừa để minh định con đường mình tự chọn thích hợp và đúng với trách nhiệm một người cầm bút; Vừa để củng cố thêm niềm tin trên hành trình chữ nghĩa với mục đích góp phần bảo tồn nền văn hóa Việt Nam, đồng thời vận động các bạn trẻ lên đường đấu tranh vì tự do, nhân bản cho quê hương.

Thực hiện được trách nhiệm trên hành trình này không dễ, nếu như không có sự đồng cảm và khuyến khích từ những chiến hữu, thân hữu và các người bạn trẻ mà tôi đã và đang hân hạnh được gặp hay còn mong gặp để tiếp nhận thêm sinh lực vào thời gian tới.
Chân thành cảm ơn tất cả tấm lòng thân hữu từ khắp nơi. Cũng không quên cảm ơn những tác giả đã có những bài viết hay thích hợp với từng chủ đề mà tôi cố gắng thực hiện như vừa trình bày.

@

Xin giới thiệu đến quí bạn đọc các trang web với các chủ đề tôi đã và đang thực hiện:

I/ WORDPRESS:

Happy New Year from WordPress.com 
https://caonguyenviet.wordpress.com/2015/annual-report/

Thân mến chào bạn đến với Cao Nguyên … Cao Nguyên là cái tên mà những thân tình đã gọi từ quá khứ, giờ vẫn còn đây, vẫn với nhiệt huyết của một bóng người đứng bên Thác Mơ của những hoàng hôn Phố Núi. Ngậm trên môi những lời du ca, thèm được ngân lên trên nền trời khát vọng vô biên hào phóng tình người …"

Trang Chính: https://caonguyenviet.wordpress.com/
Slice Show: https://caonguyenviet.wordpress.com/2015/annual-report/#jp-carousel-1000

II/ Câu Lạc Bộ Hùng Sử Việt:
http://clbhungsuviet.blogspot.com/

" Hướng đi chính của nhóm chủ trương Câu Lạc Bộ Hùng Sử Việt là phát huy và bảo tồn nền Văn Hóa Việt Nam. Một nền Văn Hóa có truyền thống bốn-nghìn-năm-văn-hiến xuyên qua dòng lịch sử của Việt Tộc hùng anh .
Một nền Văn Hóa luôn khẳng định sắc thái nhân bản dân tộc để không bị lệ thuộc hay đồng hóa bởi ngoại bang. Bản sắc nhân bản thể hiện từ Lễ - Nghĩa –Trí -Tín trong hành xử đời thường, đến Chân -Thiện - Mỹ trong văn chương nghệ thuật, luôn giữ Nghĩa trong Chữ và Lời thấu Tình đạt Lý. Nền Văn Hóa tốt đẹp đó được lưu truyền qua bao thời đại đều nhờ vào tấm lòng và trách nhiệm của những công dân đối với Quốc Gia Dân Tộc."

III/ FACEBOOK: 

1/ Văn Học:
https://www.facebook.com/V%C4%83n-H%E1%BB%8Dc-117439695002849/
Giới thiệu Tác Giả và Tác Phẩm Nhân Bản của Việt Nam Cộng Hòa.


2/ Bảo Tồn Văn Hóa Việt Nam:

https://www.facebook.com/groups/baotonvanhoavietnam/
" Cái nôi Văn Hiến Việt Nam luôn lay động nhịp nhàng trong tâm thức người dân Việt từ lời ru của Mẹ Âu Cơ đến tiếng hát hào hùng của những người đi giữ nước. Mỗi một chiến công khắc trên mỗi địa danh những dòng thi sử. Chữ Nghĩa sáng lên vừa như ánh đuốc khai tâm nhắc kẻ vong ân nhớ về Nguồn Cội Văn Lang, vừa sáng rọi lời truyền của tiền nhân qua bao thời oanh liệt chống ngoại xâm, giữ vững sơn hà. Tất cả vì Việt Nam, vì Tổ Quốc thiêng liêng."

3/ Thế Hệ Trẻ:
Vinh Danh Con Cháu Việt Nam Cộng Hòa tại Hải Ngoại
https://www.facebook.com/Th%E1%BA%BF-H%E1%BB%87-Tr%E1%BA%BB-1528933137372367/

4/ Sau Lưng Cuộc Chiến:
" Lược trình Quân Sử Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa và các vấn đề liên hệ đến cuộc chiến Việt Nam chống tập đoàn cộng sản phương Bắc.
https://www.facebook.com/groups/saulungcuocchien/

5/ Trang Cao Nguyên: 
https://www.facebook.com/nguyen.cao.351
Giới thiệu những tác phẩm của chính Cao Nguyên và các tác phẩm của thân hữu.

@

Kính mến gởi đến quí thân hữu và bạn đọc lời chúc tốt đẹp nhất: An Vui, Hạnh Phúc và Thịnh Vượng trong Năm Mới 2016.

Cao Nguyên
Washingto.DC - Dec 31, 2015

Thảo Nguyên

 Thảo Nguyên



anh đang trên thảo nguyên Plateau Gi
trong tay anh những cánh Dã Quỳ
trong mắt anh màu xanh của lá và trời gộp lại
trong trí anh những bước chân em trắng mịn
nhè nhẹ trên thảm cỏ đọng sương long lanh
trong đời anh một hồi tưởng rất hồng
và một thiết tha của niềm hoài vọng...
tất cả khởi đầu cho bản vẽ hôm nay
anh muốn dành tặng riêng em
một tâm hồn luôn sáng
trên những niềm yêu thương gợi nhớ
những góc cạnh quê hương xoáy tít
trong những giấc mơ em
những giấc mơ luôn trĩu nặng trong em
dù chỉ là một chút của Biển, của Sông, của Rừng
của Núi, của những cánh đồng, của những luống hoa..

bởi vì em quá tham lam
luôn nghĩ nhớ về đấy
nơi chốn chào đời em buông tiếng khóc
nơi chốn mong cầu khi nhắm mắt vẫn còn ôm
những mảnh đời thất tán
từ một-trăm-cái-trứng sơ khai
những vết cắt của thời gian
của biến cố
thân tâm em lúc lành lúc vỡ
nước mắt em lúc ở lúc đi
vẫn đỏ au tâm huyết cội nguồn...

chiều đang xuống đó em
những hoàng hôn vàng ệch như giấc tuổi anh, em
những hoàng hôn như một dấu lặng
ngưng đọng
chờ đợi một chuyển giao
giữa đêm và ngày
giữa thế hệ chúng ta và con cháu
ngưng đọng để nhớ về xương máu
của Cha Ông
của chính anh và bạn bè anh
đã bón, đã tưới cho cây thêm xanh
cho cành thêm hoa quả...

đã đến lúc phải chuyển giao vào điệp khúc
cố quên lòng thù hận
cho tim mình khỏi bị ép chặc chặt
nghẹt thở
con cháu chúng ta muốn được nghe
từ khởi đầu của điệp khúc
với nỗi cảm xúc tận cùng
về huyết thống
về danh dự của một Dân Tộc
và luôn muốn ngẩng cao đầu
trước mọi dị chủng
để nói
tôi là người Việt Nam

Thời gian trôi nhanh quá
từ lúc anh đặt nhát cọ đầu tiên
trong bình minh, lên bản vẽ
với tất cả những gì em khao khát
anh đã vẽ xong trước hoàng hôn

đêm đang xuống trên thảo nguyên
tịnh yên trên tất cả
nhưng chưa tịnh yên với anh
khi anh dùng một game màu rất sáng
vẽ qua những vì sao đêm
những vệt cầu mong như tâm nguyện
tất cả được bình yên
trong một điệp khúc hồng
ngân lên cùng lúc với tiếng chuông nhà thờ
báo hiệu một bình minh mới

anh đang lắng nghe
lắng nghe
tiếng vỡ
của thời gian chuyển mình
khi lưng anh
đang thấm lạnh sương thảo nguyên
nhìn qua màn đêm
nhìn suốt những vì sao
anh nhớ em
một tâm hồn rất Việt Nam.
Cao Nguyên
@
Grassland
I am now in Plateau Gi grassland
In my hands,some sunflowers
In my eyes,the green leaves and the blue sky
In my memory,your feet so soft white
very quiet on the grass wet with transparent dewdrops
In my life a very warm nostalgia
and a long-time expectation…
All the above is for the start of the drawing of today
I want to give it to you only
a bright soul
with lots of love that remind
of the unrest regions of the country
still coming back in your dreams
the dreams always make your heart heavy
although they are just a little of the Sea,of the River,of the Forest
of the Mountains,of the Fields, of the flower beds…
As you are too eager
to think of the place
where you were born
the place you want to embrace at the minute you depart this world
the people who were lost
from the fetus bearing a hundred ova
The traces of the time
of the events
Your body and mind sometimes intact sometimes broken
Your tears sometimes come sometimes go
still very red like our ancestors’ blood…
It’s dusking you know?
The sunsets are as sick yellow as the age of our brothers
The sunsets look like a pause
A standstill
awaiting a hand-over
between day and night
between our generation and the descendants
The standstill is the minutes to remember
the efforts of our ancestors
of myself and my friends
who manured and watered the trees for their greenness
for more fruits…
It’s high time to sing the refrain
and try to forget the hatred
so that our hearts won’t be tightly pressed
until suffocation
Our descendents want to hear
right at the beginning of the refrain
with the deepest emotion
about the blood relationship
about the honor of a brave people
who always want to hold the head up
before other peoples
to say
we are Vietnamese
The time has slipped away too quickly
since the moment I drew my first line
in a dawn, onto the canvas
inspired by your desires
I had finished my drawing before sunset
The night is falling on the grassland
It’s very tranquil everywhere
but not with me
when I applied a very brilliant tone
drawing under the starry night
the lines of our inner wishes
everybody be safe
in a happy refrain
resounding at the same time with the bell
to signal a new sunrise
I am listening
very carefully
the sound
of the time starting a new day
when my back
has been still wet with the grassland dewdrops
Looking through the darkness
looking up at the stars
I miss you
a soul very Vietnamese!
Nguyễn Hữu Thời
---
THẢO NGUYÊN_ thơ Cao Nguyên . diễn ngâm Dzuylynh 

Tạ Ơn

 Tạ Ơn

Tạ Ơn đời xóa căm hờn
gieo hoa nhân ái thơm vườn nhân sinh
Tạ Ơn cha mẹ sinh thành
nuôi con lớn giữa ngọn ngành quê hương

Tạ Ơn người gởi yêu thương
trong dòng ân nghĩa trên đường tình đi
Tạ Ơn dòng thác lương tri
vẫn nồng nhiệt chảy giữa nghi vấn đời
Tạ Ơn bằng hữu quanh tôi
chung chia vinh nhục buồn vui cõi người
Tạ Ơn đất, Tạ Ơn trời
cho tôi còn đứng giữa đời hôm nay!
Cao Nguyên

Thứ Ba, 21 tháng 11, 2023

Duyên Xưa

 Duyên Xưa



đôi cá vàng ở nơi hồ cũ
mai ta về còn đủ ý chờ
sẽ viết tiếp bài thơ dang dở
theo gió lay nhẹ sóng mặt hồ
mỗi xao xuyến phút giây gặp gỡ
khơi mạch đời mở những ước mơ
như đôi cá trong dòng sóng biếc
bơi an nhiên không biết ngày mai
tâm khúc thơ viết từ bữa ấy
nhẹ như tơ trên phiếm đàn mơ
theo cung ngân của dòng cảm khái
lòng lâng lâng như sóng sông thơ
thôi thì giữ lòng ta thắm mãi
trên sóng duyên còn đấy tình người
mong hồ cũ mai ta trở lại
những ý thơ còn giữa đợi chờ !
Cao Nguyên

Thứ Hai, 20 tháng 11, 2023

Những Chuyến Đi

 Những Chuyến Đi

Chờ và hẹn mãi rồi cũng đến lúc phải thực hiện. Đó là việc đi tìm gặp những người bạn từ những Phố Ảo – những người đã quen qua chữ nghĩa trên nhiều trang web trong những năm qua – đã từng chung chia những vui buồn, bi tráng … trên từng đoạn đường sống. Những dòng chữ qua email, qua tin nhắn, qua văn thơ … mà lại hình dung ra nét mặt thân thương trên khung cửa màn hình. Mà không thân thương sao được, khi gọi nhau là anh, em, chú, bác … và cả những con cùng cháu. Để nói về một điều gì đó – một gạch nối chuyển giao tâm thức từ những đã qua, còn lại giữa người, giữa ta; Từ những hôm nay gởi lại mai sau.

Những người đã nhìn quê hương Việt Nam trong bình minh rạng rỡ đầy hoa và nắng tình người; Nhìn ở giữa trưa trong nóng nung nhiệt đới làm cạn kiệt dòng sông và khô hạn ruộng đồng quê mẹ; Nhìn giữa hoàng hôn theo chớp mắt mất còn của những thân nhân, bè bạn xa, gần.
Trân trọng và giữ gìn tình cảm ấy suốt nhiều năm với hằng ngày gặp nhau trên online qua trung gian những con chữ.vĐã thôi thúc mình phải đi, phải gặp để được nhìn, đượcnói trực tiếp với những người bạn ấy.
Phải vói tay chạm tới sự nồng nhiệt của những ân tình.
Phải ôm lấy, vỗ vai, siết chặc tay, hôn nhau... để thấy đời mình còn có những thân tình đáng quí, đáng trân trọng giữ lại trong đời, như một động lực giúp mình tiếp bước trên hành trình với người, với ta.
Đi là đến, mừng biết chừng nào. Bởi trong đời đã có biết bao lần đi không đến, nên chi thường ám ảnh trong tâm những bất chợt không vui, rồi canh cánh trong lòng những điều tiếc nhớ.
Chuyến đi California, tháng 6 năm 2006
Chỉ có 6 ngày cho những nơi cần đến với những cuộc hẹn gặp ở Cali quả thật ngắn, nên khi từ giả Cali, trong tâm mình đầy ắp những cảm xúc về những ưu ái mà mọi nguòi dành cho mình không thể viết ra hết bằng lời trong một lúc.
Mỗi người mà mình đã gặp là một người Bạn - Một chữ Bạn thôi là cả tâm tư sâu lắng ý tình về ngoại cảnh dung thân, về nội tâm ân nghĩa. Bề bộn thế mà đôi khi một tràng cười, một nét nhìn đã thâu tóm được những điều muốn nói. Những nét nhìn tiếp nối, háo hức dẫn mình đi qua từng điểm hẹn. Hồi hộp, đợi chờ siết tay nhau, nhìn trong mắt nhau cái cảm nhận "đồng thanh tương ứng".
Ôi những cánh cửa tâm mở rộng nhiệt thành đã tiếp đãi mình như tình anh em ruột thịt, như những nguòi bạn chí thân dẫu chỉ mới lần đầu gặp mặt. Mối thân tình đến nỗi, trong một cái email do Sông Cửu gởi sau hai ngày gặp mặt đã viết: "... không dám nhìn lại, sợ sự xúc động làm nặng những tâm tư..."
Ôi Bạn, giá mà mình còn thời gian ngồi bên nhau tỉ tê những điều chưa nói hết. Có lẽ mình không nói hết đâu
Bạn ơi! Từ chiếc cầu khỉ nơi Bến Tre quê Bạn, đến những dãi núi điệp trùng của cao nguyên hùng vĩ của một thời mình lưu ngụ trong chiến tranh, đến vùng núi Lào Cay sương muối hòa tan trong nước mắt của những tháng năm nếm trải ngục tù.

Nhiều quá, cảnh vật và lòng người nhét dồn trong ký ức, làm sao trong thoáng chốc khơi quật lên cho hết.
Rỉ rả thôi nhé Bạn, văn thơ ta nhỏ giọt từng hồi khi máu ta còn luân lưu trong huyết quản. Nhớ và viết như
một nỗi đam mê chuyển mạch đời vào tâm, từ tâm thoát ý gởi người cả chất bi và tráng của một thời ta nhập cuộc cho đấu tranh vì tự do, cho nhân bản cuộc đời, và cho nguyên ủy sự lưu vong của nhiều thế hệ.
Chuyến đi Bắc California, tháng 5 năm 2015
Sáng Thứ Hai, trên đường trở lại Nam California sau 3 ngày lãng du trong thung lũng hoa vàng. Chính đề của chuyến đi là cuộc hội ngộ thân hữu tại Câu Lạc Bộ Mây Bốn Phương ở San Jose vào chiều Thứ Bảy (23/5/2015).
Ngồi trên xe đò Hoàng, mở tablet để xem tin với sự kiện lớn trong năm: Memorial Day. Khắp nơi trên nước Mỹ, những buổi lễ tưởng niệm và tri ân những chiến sĩ đã vì nước hy sinh qua bao cuộc chiến bảo vệ chính quốc và bảo vệ tự do dân chủ trên toàn cầu.

Những hình ảnh tưởng niệm nơi đất người lướt qua làm tôi nhớ đến những ngày lễ Chiến Sĩ Trận Vong của quá khứ trên quê hương mình. Lòng bùi ngùi xúc động. Tiếc là hôm nay tôi không thật sự chạm tay vào tên của những người đồng đội đã ra đi cùng chung ý nghĩa của nhiệm vụ bảo vệ quốc gia, dân tộc.
Lòng bâng khuâng hòa lẫn giữa cảm kích và ngậm ngùi, giữa chất bi và tráng của thi sử:
... trên phế tích quách thành chen cỏ rối
người trầm ưu, mùa đợi gió hong mồ
nghiêng bia vỡ, soi trăng tìm cổ tự
viết lại dòng thi sử đã mờ rêu..!
Đành thôi, tôi lẩm nhẩm đọc những dòng thơ tôi viết cho ngày tưởng niệm và ghi ơn:
... cuối tháng năm, nghĩa trang buồn tiếng gió
vườn mộ Người hoa nở đỏ trong tim
những tiếng khóc lặng yên vừa trở giấc
nghe thân thương theo mạch đất rong tìm

tìm Người đến nơi cõi về vĩnh viễn
khoát tay chào trận tuyến phía sau lưng
giữa ánh nến chập chùng đêm đưa tiễn
hoa trao Người từng cánh lệ rưng rưng!
Khi bâng khuâng chạm vào mạch chữ của thiên trường ca bi tráng, không thể nào tránh được sự thao thức trong đêm!
Có trùng hợp không một hành trình định trước, khi tôi và các bạn thực hiện buổi hội ngộ thân hữu kèm theo sự giới thiệu thi tập Thao Thức, gồm những dòng thơ của kẻ lưu vong?
Thời gian và không gian chọn lựa cho một hành trình không chắc đúng với ý định của mình. Nhưng quả thực,
đây là một sắp xếp hợp tình, nên những bâng khuâng càng thêm lắng đọng qua thao thức về phận người và vận
nước. Vận nước đã và đang trong thời nghiệt ngã. Phận người cưu mang vận nước ấy càng xao xuyến trầm ưu!
Trong buổi hội ngộ vừa qua, tôi đã gặp những phận người đó, và đã cùng nhau chung chia những nỗi niềm bi tráng của một giai đoạn lịch sử đau thương của miền Nam Việt Nam.
Hội trường Câu Lạc Bộ Mây Bốn Phương khá rộng, nhưng không làm loãng bầu không khí thân tình nồng ấm của bằng hữu gần xa hội ngộ. Tất cả quí chiến hữu, quí văn thi hữu đã gởi tặng tôi món quà quí giá của ân tình bằng những lời chúc sức khỏe cho nhau. Đó là lời chúc tuyệt vời nhất dành cho mỗi cuộc đời đã trải nghiệm qua lầm than thống khổ để tồn tại sự rạng rỡ của nụ cười.

Cuộc vui nào cũng sẽ tàn theo định luật, bởi sóng thời gian luôn nhịp đều tiếng vỗ trên từng mảnh không gian trăn trở nỗi niềm. Biết vậy, nhưng lời mời gọi cho một buổi tương phùng khác mai kia mốt nọ vẫn còn đó âm vang và hy vọng đến hẹn lại lên.
Cảm ơn những tấm lòng trân trọng của cả ba thế hệ cùng đến với buổi hội ngộ thân tình.
Cao Nguyên
---------
Mời các bạn xem bài tường thuật do phóng viên Vân Hằng
thực hiện:
Trước và sau các điểm thời gian vừa dẫn, còn có những chuyến đi Atlanta, San Jose, Philadelphia, Canada ... Nơi nào cũng có cùng tâm trạng háo hức đợi chờ và tâm giao nồng ấm. Tình bạn đã nâng bước mình lên trên đường đi tới với tất cả tin yêu về một ngày mai rất đẹp trong tình người với người và với quê hương.
Mới nhất là chuyến đi Barcelona và Paris vào mùa Đòng 2015, những dấu ấn thân thương còn in rõ nét trên từng lời chào hỏi, trên từng chặng đón đưa và hội ngộ. Cảnh và người hợp thành một trường khúc mãi ngân vang từng âm điệu vui.
" Mùa Đông năm ấy bây giờ còn thương
mình như tìm thấy trên đường quê hương
những bước chân mẹ bê bết bụi đường
quang gánh trên vai dường như nhẹ hẫng
Trên đường quê hương có tiếng cười em
gởi người yêu dấu khơi mở lòng đêm
theo lời nguyện cầu bình mình sẽ tới
theo lời nguyện cầu loài người thương nhau.."
Đây là những dòng cảm tác tôi viết gởi những người bạn Paris sau buổi tham dự chương trình nhạc thính phòng với chủ đề "Mùa Đông Năm Ấy", gồm những ca khúc nhớ về quê hương của những mùa Đông xưa còn đầy ắp ân tình trong ký ức của những người con ưu vong nhớ Mẹ Việt Nam.
" Mùa Đông năm ấy còn mãi ân tình
nhờ những tấm lòng vì người và đất
tiếng hát lung linh trên hành trình lỡ
giục bước ta đi quên đời tan vỡ!"
Những ân tình còn mãi thấm trong lòng người viễn xứ được gọi về hội ngộ thân thương giữa chiều mùa Đông
Paris sương lạnh, nhưng ấm nồng bởi ánh sáng lung linh đủ sắc màu trên những hàng cây ven đường vào mùa
Giàng Sinh. Cũng đủ lưu lại trong ký ức mình những cảm xúc ấm nồng dàn trải qua lời ca tiếng nhạc mà các bạn cung hiến cho đời với tấm lòng nhân ái bao la. Cảm ơn các bạn, cảm ơn Paris:
"... từ giã Paris trở về đất Mỹ
tôi mang theo cả thế kỷ niềm tin
mỗi con đường đèn giáng sinh ngời sáng
Chúa gởi tin lành đến với nhân sinh
trái đất quay tròn quanh hồn dân tộc
bài thánh ca vui hát dọc chân đời
trái tim lưu vong đâu còn cô độc
khi nghe âm vang tình khúc tuyệt vời
cảm ơn Paris, cảm ơn mọi người
đã gởi tặng tôi bao lời thân mến
từ đến và đi còn đấy nụ cười
còn mãi trong tôi một mùa đông đẹp
tạm biệt Paris tôi mang theo tiếng hát
từ những bản tình ca rất dễ thương
nhớ đông xưa người trở về nguồn cội
gặp gỡ thương yêu từ những hồi chuông!
Cao Nguyên
Mùa Đông 2015

MỘNG

 MỘNG




Mộng đưa ta đến Triều Nghi
xem vua quan đứng lệ bi đôi hàng
lửng cao danh vọng thếp vàng
nhấp nhô hậu cảnh bàng hoàng võng ngai
Rời nghinh cung dạo phượng đài
hoa son phấn trổ sóng soài bão giông
biệt Triều Nghi. lữ Phương Đông
bước trên sóng vỡ lệ hồng đẫm sa
Cuồng ca ngạo khí Sơn Hà
vỗ thân nhiên tịnh giữa ha hả đời
niệm tâm quét cạn bụi rời
nhặt bia sỏi vá ngắm lời ngụ ngôn
Rằng đời sinh tử quay tròn
lưỡng nghi nhất điểm thổi hồn lã bay
hốt nhiên vãi cuộc chơi này
thắp hương tuế nguyệt chau mày sử thi
*
Xuất thần lời ý duy nghi
cõng tâm bay vút vào truy vấn mờ
xếp thân nghiền ngẫm huyền cơ
mới hay tạo hóa trêu ngơ Mộng vào
Tạ ơn thời đoạn chiến bào
mời ta cất giọng ca trào máu thơ
thế gian nhân ảnh mơ hồ
chỉ còn sáng mỗi sắc cờ tôn nghiêm
Thiền ư . Cõi ấy vô biên
nào ta đâu dám tựa hiên mạn đàm
còn dăm chữ nghĩa đoan trang
dựa hơi Mộng phất cho sang nghĩa đời
Ngẩng lên bút chạm đêm rơi
lộ ngày xoay bóng Mộng rời bước qua
thả hơi hớp ngọn hương trà
mừng ta còn trụ giữa tha thiết tình!
Cao Nguyên
---
Nghệ Sĩ LanChy diễn ngâm:

Thư Viện

Biển Nhớ

  Biển Nhớ biết em thích biển, anh ra biển tiếc là em đã không cùng đi ngồi nghe sóng thầm thì kể chuyện nhắc buồn vui từ mỗi biến di đàn hả...