tay muốn viết mà lòng như đã mỏi
vói được sao từng khát vọng bay cao
ta nhìn ta giữa trăm nghìn dấu hỏi
đau từ thuở xa rời sông núi Mẹ
quê hương nghèo quạnh quẽ cả niềm tin
ai đã hỏi và ta từng kể lể
tháng năm buồn và mặt đất điêu linh
ta hỏi ta lặng im không tiếng vọng
lầm lì đi qua cuộc sống lầm than
thuyền nhân ái lướt ngang không sóng động
khung trời mơ lịch sử xếp từng trang
từng trang gợi nhớ thương từ dĩ vãng
người người đi vỡ rạn biết bao lời
vết thương vỡ máu buốt ngời dấu đạn
bạn bè xa thất tán giữa tim người
người đấy chứ – cố nhân ta ơi hỡi
dặm đường xa, thân gửi cõi người ta
nghe từng chặp xót xa dòng hệ lụy
đau thương oằn thế kỷ những thời qua
qua thời qua, trước sau đều vời vợi
niềm tin yêu sương khói có gì đâu
Cháu Con ơi! có nghe lời ta nói
trả lời đi – câu hỏi của niềm đau!
Cao Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét