Thứ Sáu, 24 tháng 11, 2023

Thảo Nguyên

 Thảo Nguyên



anh đang trên thảo nguyên Plateau Gi
trong tay anh những cánh Dã Quỳ
trong mắt anh màu xanh của lá và trời gộp lại
trong trí anh những bước chân em trắng mịn
nhè nhẹ trên thảm cỏ đọng sương long lanh
trong đời anh một hồi tưởng rất hồng
và một thiết tha của niềm hoài vọng...
tất cả khởi đầu cho bản vẽ hôm nay
anh muốn dành tặng riêng em
một tâm hồn luôn sáng
trên những niềm yêu thương gợi nhớ
những góc cạnh quê hương xoáy tít
trong những giấc mơ em
những giấc mơ luôn trĩu nặng trong em
dù chỉ là một chút của Biển, của Sông, của Rừng
của Núi, của những cánh đồng, của những luống hoa..

bởi vì em quá tham lam
luôn nghĩ nhớ về đấy
nơi chốn chào đời em buông tiếng khóc
nơi chốn mong cầu khi nhắm mắt vẫn còn ôm
những mảnh đời thất tán
từ một-trăm-cái-trứng sơ khai
những vết cắt của thời gian
của biến cố
thân tâm em lúc lành lúc vỡ
nước mắt em lúc ở lúc đi
vẫn đỏ au tâm huyết cội nguồn...

chiều đang xuống đó em
những hoàng hôn vàng ệch như giấc tuổi anh, em
những hoàng hôn như một dấu lặng
ngưng đọng
chờ đợi một chuyển giao
giữa đêm và ngày
giữa thế hệ chúng ta và con cháu
ngưng đọng để nhớ về xương máu
của Cha Ông
của chính anh và bạn bè anh
đã bón, đã tưới cho cây thêm xanh
cho cành thêm hoa quả...

đã đến lúc phải chuyển giao vào điệp khúc
cố quên lòng thù hận
cho tim mình khỏi bị ép chặc chặt
nghẹt thở
con cháu chúng ta muốn được nghe
từ khởi đầu của điệp khúc
với nỗi cảm xúc tận cùng
về huyết thống
về danh dự của một Dân Tộc
và luôn muốn ngẩng cao đầu
trước mọi dị chủng
để nói
tôi là người Việt Nam

Thời gian trôi nhanh quá
từ lúc anh đặt nhát cọ đầu tiên
trong bình minh, lên bản vẽ
với tất cả những gì em khao khát
anh đã vẽ xong trước hoàng hôn

đêm đang xuống trên thảo nguyên
tịnh yên trên tất cả
nhưng chưa tịnh yên với anh
khi anh dùng một game màu rất sáng
vẽ qua những vì sao đêm
những vệt cầu mong như tâm nguyện
tất cả được bình yên
trong một điệp khúc hồng
ngân lên cùng lúc với tiếng chuông nhà thờ
báo hiệu một bình minh mới

anh đang lắng nghe
lắng nghe
tiếng vỡ
của thời gian chuyển mình
khi lưng anh
đang thấm lạnh sương thảo nguyên
nhìn qua màn đêm
nhìn suốt những vì sao
anh nhớ em
một tâm hồn rất Việt Nam.
Cao Nguyên
@
Grassland
I am now in Plateau Gi grassland
In my hands,some sunflowers
In my eyes,the green leaves and the blue sky
In my memory,your feet so soft white
very quiet on the grass wet with transparent dewdrops
In my life a very warm nostalgia
and a long-time expectation…
All the above is for the start of the drawing of today
I want to give it to you only
a bright soul
with lots of love that remind
of the unrest regions of the country
still coming back in your dreams
the dreams always make your heart heavy
although they are just a little of the Sea,of the River,of the Forest
of the Mountains,of the Fields, of the flower beds…
As you are too eager
to think of the place
where you were born
the place you want to embrace at the minute you depart this world
the people who were lost
from the fetus bearing a hundred ova
The traces of the time
of the events
Your body and mind sometimes intact sometimes broken
Your tears sometimes come sometimes go
still very red like our ancestors’ blood…
It’s dusking you know?
The sunsets are as sick yellow as the age of our brothers
The sunsets look like a pause
A standstill
awaiting a hand-over
between day and night
between our generation and the descendants
The standstill is the minutes to remember
the efforts of our ancestors
of myself and my friends
who manured and watered the trees for their greenness
for more fruits…
It’s high time to sing the refrain
and try to forget the hatred
so that our hearts won’t be tightly pressed
until suffocation
Our descendents want to hear
right at the beginning of the refrain
with the deepest emotion
about the blood relationship
about the honor of a brave people
who always want to hold the head up
before other peoples
to say
we are Vietnamese
The time has slipped away too quickly
since the moment I drew my first line
in a dawn, onto the canvas
inspired by your desires
I had finished my drawing before sunset
The night is falling on the grassland
It’s very tranquil everywhere
but not with me
when I applied a very brilliant tone
drawing under the starry night
the lines of our inner wishes
everybody be safe
in a happy refrain
resounding at the same time with the bell
to signal a new sunrise
I am listening
very carefully
the sound
of the time starting a new day
when my back
has been still wet with the grassland dewdrops
Looking through the darkness
looking up at the stars
I miss you
a soul very Vietnamese!
Nguyễn Hữu Thời
---
THẢO NGUYÊN_ thơ Cao Nguyên . diễn ngâm Dzuylynh 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thư Viện

DÒNG SÔNG CŨ

  DÒNG SÔNG CŨ Nếu em khơi được dòng sông cũ Anh dốc vào mấy vụ phù sa Lấp sạch hết rác mùa cuồng lũ Cho rong rêu kết tụ đơm hoa Từ thuở nhậ...