Chủ Nhật, 7 tháng 1, 2024

Đà Lạt và Hoa Tuyết Bay

Đà Lạt và Hoa Tuyết Bay



mai em về Đà Lạt
ngạc nhiên reo: Ồ! hoa tuyết bay
huyền thoại đấy, từ quê hương đổi khác
thuở Đồi Cù mất dấu những hàng cây
như anh thảng thốt gọi: Ồ! sa mạc
khi ngắm nhìn Đà Lạt hôm nay
Thung Lũng Tình Yêu - lá khô, cỏ nát
tự hỏi mình: quê cũ có còn đây?
Đà Lạt chập chùng núi xanh, mây thắm
rừng hoa xưa đang ngàn cánh tuyết bay
để biết đường đời buồn thăm thẳm
còn cưu mang thêm đoạn tuổi lưu đày!
hoa tuyết trắng bay dưới trời Newyork
Đà Lạt xưa rừng xanh bóng cây
anh đang ghép những buồn vui mặt đất
từ hôm qua và mãi tới sau này!
để mai em về Đà Lạt
vẫn còn reo: Ồ! hoa tuyết bay!
Cao Nguyên

Nhờ Có Em

 Nhờ Có Em



không có thơ đâu thấy mùa Xuân
giữa khi tuyết trắng vờn mặt đất
chim tìm nắng bỏ rừng đi mất
cây xác xơ trơ cành khẳng khiu
không có em lấy đâu ra thơ
nhớ thương ai giữa đời thăm thẳm
chữ nghĩa không làm nên ước mơ
trừ khi tình bất ngờ chợt đến
nhờ có em anh mới có thơ
có mùa Xuân dưới vòm nắng ấm
chim trốn tuyết trở về rừng phong
ríu rít ca trên ngàn lá thắm
chữ nghĩa đã làm nên ước mơ
thơ làm nên những điều kỳ diệu
cám ơn em, cám ơn mùa Xuân
hòa yêu thương chung làn ngữ điệu!
Cao Nguyên

Thư Viện

Biển Nhớ

  Biển Nhớ biết em thích biển, anh ra biển tiếc là em đã không cùng đi ngồi nghe sóng thầm thì kể chuyện nhắc buồn vui từ mỗi biến di đàn hả...