Lửa Hồng Xưa
những chiếc đèn một thời hồng ánh lửa
theo tiếng cười đi giữa ánh trăng thanh
khi hạnh phúc đã không cần chọn lựa
rồi mưa gió (trung thu nào chẳng vậy)
ngôi sao xinh vụt tắt giữa vòng tay
những tiếng khóc thơ ngây cùng chợt vỡ
đời đang vui, bóng tối bỗng ùa vây
bóng dáng những đèn xưa còn mãi đấy
mà tiếc mình không giữ lửa trong tay
đêm quá khứ hồn nhiên bừng sáng dậy
gọi đèn về gây lại lửa hồng xưa
còn mưa nữa, trăng sẽ buồn biết mấy
ai đưa người đi xuyên qua bóng tôi
lửa hồng tắt vì mây thôi, chắc vậy
Sài Gòn ơi ! ta lại nhớ người rồi !
Cao Nguyên