Thứ Ba, 15 tháng 2, 2022

Người Em Đồng Khánh

 


Người Em Đồng Khánh

Ôi nhớ quá người em Đồng Khánh
biết khi mô về thăm Huế xưa
phố đẫm mưa, phượng chờ hong nắng
anh vắng em - khoảng lặng giao mùa

những giao mùa người chờ nắng ấm
Huế mãi buồn, mưa rả rích qua
cánh ve ướt, lời buồn thăm thẳm
qua bao năm - anh và em xa

xa từ hạ, chiến trường rực lửa
rời Cao Nguyên ra tuyến Đông Hà
ghé lại Huế, trường em đóng cửa
vội quá, anh không ghé về nhà

không ngờ đó lại là lần cuối
anh xa em, xa Huế thân thương
chỉ nỗi nhớ rất gần, rất mới
như bài thơ cài nón tặng em

(dễ thương ơi họ Công Tằng
mà thương chẳng dễ, tại răng rứa hè?)

dấu yêu ơi! lời tình còn đó
hương tóc thề theo gió bay xa
chiều Hương Giang sóng còn vàng rỡ
đàn Nam Giao sao lỡ cung buồn

ơi nhớ quá người em Đồng khánh
biết khi mô về thăm Huế xưa
dẫu phố đẫm mưa, phượng chờ hong nắng
anh gặp lại em rực thắm hạ hồng!

Cao Nguyên

 

Ẩn Tích

 

Ẩn Tích

đáy ngực em xưa, chỉ là vùng tối
thuở chữ anh chưa rọi lối tim chờ
chừ vết sẹo giữa tình cờ khẽ gọi
đã tượng hình thư tịch gối trong mơ

em từ đó thương tích sầu dĩ vãng
thôi cựa mình dưới năm tháng rưng rưng
khi thơ chảy nóng hực hừng đáy ngực
sáng trưng hồn tâm thức giữa mông lung

anh bảo đó, vũng chứa lời nước mắt
mỗi nhớ thương khai quật nỗi buồn vui
tên hạt lệ anh gọi em có thật
đang sẵn hờm trên khóe mắt chờ rơi

mỗi đêm em nghiêng lòng soi nguyệt bích
nghe sóng vờn khúc khích gợn tâm chao
hạt lệ nóng cũng trào lên thỏa thích
giữa lời thơ chứa ẩn tích ngọt ngào !


Cao Nguyên

 

Gọi Nhau

 

Gọi Nhau

gọi nhau em nhé, bằng tâm
về mai sau nhé, trong ngần bước đi
ý tình, thơ ngỏ xuân thì
lời đời, vút cánh chim di bạt ngàn

gọi nhau em nhé, bằng duyên
về mai em nhé, đường huyên náo mờ
tình gần, trong nẻo hương mơ
đời xa, lời giữa vật vờ khói sương

gọi nhau em nhé, vô thường
về mai em nhé, quên đường bụi bay
vui tình, ý uống lời say
mừng đời, thoát cuộc trùng vây thụ hình

gọi nhau em nhé, bằng tình
về mai em nhé, bóng hình nhập chung
ý thơ, hồng nở đóa mừng
lời đời, khuất tất sau tầng hạo nhiên!

Cao Nguyên 

 

Rượu Thơ

 

Rượu Thơ

sao em còn chưa cạn ly
mai kia thơ chết lấy gì để say
rượu thơ là cõi lòng này
ủ hương trăng mật từ ngày có em
ly tình huyền ảo mơ đêm
giọt nồng háo hức từ tim rót vào
rựng lời, rực ý, hồn chao
thơ nghiêng dòng chảy cho khao khát về
không say sao gọi tình mê
ru nhau đâu biết vỗ về nỗi chi
nồng nàn ơi! vị cuồng si
rượu thơ rót ngợp vào ly sóng tình
uống đi em, rượu thơ mình
giọt hồng chảy suốt qua tình khúc mơ
trộn chung vị đợi, hương chờ
uống cho say khước giữa giờ còn nhau
lỡ mai thơ chết còn đâu
muốn say, rượu đã ngập sầu, vỡ ly
nồng nàn thơ, rượu cuồng si
say mơ uống cả xuân thì tuổi em!
Cao Nguyên

Thư Viện

Thơ Nhạc Cao Nguyên

  Thơ Nhạc Cao Nguyên   Thơ và Nhạc Khi tiếng động của không gian và thời gian giao phối thành giọt nước thơ nhạc rơi chạm vào bất cứ một lặ...