Tịnh Nhiên
vừa khi tình xướng danh em
tâm thơ đã biết tịnh yên khó gìn
chữ bề bộn, nghĩa thung thinh
đặt mình tịnh chút yên ngơi
lại nghe con chữ trùng khơi sóng cuồng
giả lơ vần điệu chập chờn
đâu hay ý trốn vào hồn gọi thơ
đành thôi nghiệp đã vật vờ
cố đưa tay khoát chỉ ngơ ngẩn lòng
mặc đời cuộc lữ hư không
tâm thơ đối bóng rót dòng tịnh nhiên
nhẹ thôi chữ nhé kẻo phiền
nhiễu âm ba sóng giữa phiên chợ đời
chu trình trọn nghĩa rong chơi
vu hồi hạc vọng lưng trời ngạo sương!
Cao Nguyên