Phối Âm
Phối Âm là những nhịp thơ đồng cảm ngân lên nối thành mạch sống giao hòa tâm ý với nhau.
Đặc biệt hôm nay, tôi muốn chia sẻ cùng quý thân hữu những bài thơ phối âm giữa tôi và anh Nguyễn Song Thuận (bút hiệu: Vương Sinh) như một sự tưởng nhớ đến anh, khi anh bỏ cõi trần đi về miền vĩnh phúc.
Trà Duyên
bữa ngồi ở quán đạo trà
mắt nhau đã nói gặp là ngộ duyên
hiểu lòng em rót lời thiền
vào ly tâm hạnh và nhiên ý mời
trà duyên hương vị tuyệt vời
giao thoa sóng ánh trên lời thiền chao
rót đi em, rộn ý vào
cho ly tâm hạnh ngọt ngào ánh duyên!
Cao Nguyên
Nâng niu chén hạnh cửa thiền
Mới hay hồn vẫn triền miên cõi nào
Này hương thiền tỏa dạt dào
Này sen Bồ tát rót vào đáy tim
Uống đi, giọt đắng ưu phiền
Bấy lâu chất chứa u minh một đời
Rồi đêm, giấc ngủ tinh khôi
Tìm nhau bỗng thấm, trên môi vị trà...!
Vương Sinh
@
Quán Tâm
lòng em như quán đạo trà
tình anh độc ẩm sau tòa chân kinh
bỏ tham, lánh cuộc đắm nhìn
sợ sân si buộc bóng hình vào tim
ý vờ thiền tịnh an nhiên
lời còn quán tính xoay nghiêng tầm nhìn
đổ thừa tại gió lay kinh
nên công quả mọn nhiệm tình quán tâm
lòng em hay gió thì thầm
vừa như tấu khúc nguyệt cầm khởi duyên!
Cao Nguyên
Phiến tình khởi dậy từ nhiên
Tưởng như chớp mắt, một thiên hận sầu
Lời kinh trấn áp nhiệm mầu
Em như vạt nắng tan vào hư vô
Bỏ miền phố thị từ xưa
Bước chân thanh tịnh, tâm chùa, trí kinh
Lòng trần, quán định chưa thành
Bỗng dưng đuôi mắt chia lằn quả - nhân!
Thì thôi, một kiếp vong thân
Tìm nhau tu tiếp thêm lần mai sau!
Vương Sinh
@
Ảo
Lạc vào hư vô
Vẫn ngờ là ảo!
Chợt thấy mình, ai dấu trong tim?
Vo tròn với mảnh hoa tiên
Nghìn năm có lẻ để quên chốn này!
Tò mò hỏi chủ quán Mây
Hồn ta trăm mảnh, nơi này có, không?
Thôi thôi bán hết ưu phiền
Bán ngay nhung nhớ, bán liền đợi trông
Bán cả ngóng, bán cả mong
Thênh thênh tay trắng, bỏ dòng thơ xanh
Lại về dấu kín trong tim
Từ nơi thăm thẳm ai tìm thấy ai?
Vương Sinh
Thực
Đi vào cõi Thực
Tình ngỡ là Không!
Duyên may gặp những mảnh hồn
Bay vào ngõ ý đời hồng hiển nhiên
Mua này, bán nhé ưu phiền
Cả nhung nhớ nữa bao tiền cũng mua
Đem về trộn ánh trăng xưa
Thành hưong tương tửu mời vừa tâm giao
Thơ xanh kê mộng gối đầu
Quán Mây ngọa giấc tiêu sầu phù vân!
Cao Nguyên
@
Tìm Lời
tìm lời như thể tìm tâm
là đem giao khúc phối âm tri tình
cám ơn cánh cửa nhân sinh
mở cho ta một khe nhìn chân ngôn
tìm lời, mắt ngắm xuyên hồn
nhặt trong âm sắc hạt hồng tâm tư
kinh thi hồi vọng tràng cưỡi
lẫn trong nhật nguyệt ý người, lời ta
dựa đêm gõ phiếm quan hà
ngữ ngôn mê hoặc sa đà cội ưu
tìm lời - người tìm ra chưa
có không một cõi đón đưa mệt nhoài?
thôi về ngủ dưới gốc nôi
gối hơi sữa mẹ nghe lời ru mơ
nhẹ tênh vóc ngọc tâm thơ
ừ duyên ở đó cứ chờ lời mê!
Cao Nguyên
Sắp chữ
Tôi sắp chữ "Em" bên chữ "Anh"
Chữ "Tình" bát ngát giữa mây xanh
Chữ "Yêu" hòa lẫn trong nhân loại
Hai chữ "Tâm Hồn" cạnh bức tranh
Rồi đêm trần thế sáng long lanh
Sao đổi ngôi nên chữ đổi hàng
"Tình Yêu" đến cạnh "Em Anh" đó
"Hồn" lạc, "Tâm" an giấc mộng lành
Vương Sinh
@
Mừng Sinh Nhật
(tặng anh Vương Sinh)
hôm nay ngày sinh nhật anh
chọn lời ý đẹp gởi nhanh làm quà
mỗi tình là một đóa hoa
này nhà, này nước, này bôn ba đời
mỗi cười là một tuyệt vời
này con, này cháu này người đồng hương
mỗi nhìn là một luyến thương
này sông, này núi, này quê hương mình
món quà nhỏ, chứa nặng tình
gởi mừng sinh nhật Vương Sinh bạn hiền.
Cao Nguyên
Tạ ơn
Tạ ơn bạn đã chúc mừng
Ngày sinh có núi, có sông nặng tình
Có bè bạn, đồng hương mình
Có bầy con cháu vững bền phương xa...
Giật mình: nguồn cội sinh ta
Bây giờ còn nhớ hay là đã quên?!
Vương Sinh
@
Về Thôi
về thôi, Tết đã đến rồi
Mẹ chờ đun lửa canh nồi bánh chưng
Cha chờ rót chén rượu mừng
đêm chờ ngày mới núi rừng rộ hoa
về thôi, kẻo lỡ đời qua
lỡ em một dịp khoe tà áo xinh
lờ anh cuộc hẹn xuân tình
lỡ mùa hương khói cung đình tôn nghiêm
về thôi, ừ nhỉ, về đi
để xem Hồng Lĩnh, Ba Vì còn không
Cao Nguyên còn bạt ngàn thông
Miền Tây còn những tấm lòng rất Thơ?
bao nhiêu tình, ở đó chờ
tại thao thức mãi, trễ giờ vào Xuân
về thôi, hẹn giữa ngập ngừng
lửa còn đỏ ngọn, bánh chưng trái mùa!
Cao Nguyên
Chưa về
Tết rồi, tôi cũng muốn về
Quê hương ai chẳng não nề nhớ thương
Rưng rưng giọt lệ tủi hờn
Bao nhiêu xa cách nỗi buồn bấy nhiêu
Chưa về, nắng đã xiêu xiêu
Biết còn kịp chuyến đò chiều nữa chăng?
Nao nao nhớ hội đình làng
Nhớ đôi mắt ấy ngỡ ngàng nhìn nhau
Chưa về, biển đã xanh dâu
Đổi thay từng cả ngõ đầu, ngách tim
Cũng đành lỗi hẹn với tình
Thêm bao năm nữa trồng thêm nụ hồng?
Nhớ thương quanh quẩn trong lòng
Xuân xanh đã lỡ cũng đừng trách thơ
Chưa về, vẫn nhớ vẫn chờ
Quê hương trái ngọt, giấc mơ vẫn đầy!
Vương Sinh