Thứ Năm, 17 tháng 2, 2022

Lan


Lan

 hấp thụ đất trời thân bén rễ

kết tinh nhật nguyệt nụ đơm hoa
giữa rừng thẳm đóa khoe màu diễm lệ
trên lá xanh cành tỏa sắc hài hòa

là Lan đó, loài hoa ta đã gặp
từ núi rừng Việt Bắc tới Tây Nguyên
đời bao chặng qua buồn vui xuôi ngược
Lan bên ta thon thả gót hài tiên

ngắm Lan nhớ hương núi rừng đất Mẹ
nhờ có hoa ta còn cõi nguyên xưa
giữ lòng ấm qua mấy mùa quạnh quẽ
thơm dòng tình hệ lụy đã bao năm!

Cao Nguyên

Khi Nhà Thơ Cầm Búa

 

Khi Nhà Thơ Cầm Búa

khi nhà thơ cầm búa

là biết phải đóng con chữ vào đâu
để mắt nhân gian ba chiều đọc được
trong không gian vừa vặn trước sau
dù mưa nắng chông chênh
dù gập ghềnh thế sự

khi nhà thơ cầm búa
là câu chuyện ngụ ngôn
của kẻ cùng tử mở cửa hư không
cho những đứa con tinh thần
hào sảng rong chơi giữa cõi trời và đất
vượt qua bi tráng để tồn tại
vượt qua băng hoại để làm người
đứng trước gương soi chân thiện mỹ
chưa một lần khắc kỷ với từ tâm!

*

khi nhà thơ cầm búa
là khẳng định những tì vết
con chữ đi qua trên vách thời gian
còn long lanh giọt lệ hồng
từ những tấm lòng nhân ái
rót yêu thương
vào chữ nghĩa cưu mang

khi nhà thơ cầm búa
là tự nguyện dấn thân
vào công trình phát thảo từ những con tim
muốn gieo trồng trong vườn hoa đời
những đóa hoa tình bất tử
và khi những thanh từ tỏa âm
theo tiếng dương cầm hào sảng vút lên
cũng là lúc nhà thơ cất chiếc búa vào lòng
mỉm cười mãn nguyện
với câu chuyện ngụ ngôn
khi nhà thơ cầm búa!

Cao Nguyên 

---


Bài thơ viết từ cảm xúc khi cầm búa đóng những chiếc đinh

treo bảng giới thiệu tác phẩm "Chính Luận" của Trần Trung Đạo

Thư Viện

Biển Nhớ

  Biển Nhớ biết em thích biển, anh ra biển tiếc là em đã không cùng đi ngồi nghe sóng thầm thì kể chuyện nhắc buồn vui từ mỗi biến di đàn hả...