Thứ Năm, 2 tháng 3, 2023

Tản Mạn Trên Trời

 Tản Mạn Trên Trời




Gần nhau tản mạn bên đời
Xa nhau tản mạn trên trời cũng phê
Online một bữa về quê
Ngắm xem đất nước nhiêu khê cỡ nào!
Bạn đừng cười với lời mở của tôi với một ngày tản mạn trên trời. Từ FaceBook đến các WebSite mà tôi thường ngồi nghe, ngẫm nghĩ nhiều điều xoay quanh trọng tâm: Quê Hương tôi.
Tôi đã viết nhiều bài tản văn cũng như thơ nói về Quê Hương, nhưng chỉ là những chiếc lá trong rừng. Những cảm nghĩ từ hồi tưởng, từ thực tế nhìn vào nhân vật và sự kiện, cũng chỉ là một phần của vết thương trong chiến tranh và hòa bình.
Sự nhức nhối của vết thương chiến tranh là đương nhiên, nhưng nhức nhối trong hòa bình càng kinh khiếp hơn. Bởi hòa bình trên quê hương là giả tạo, sức tàn phá của hòa bình gây tổn thất về nhân mạng, về tài sản, về mọi mặt sinh hoạt xã hội còn lớn hơn trong chiến tranh. Nguyên nhân chính là quê hương bị đặt trong sự thống trị của cộng sản.
Trong lịch sử đương đại 100 năm qua, đất nước nào cộng sản cai trị đều tổn thất và phá sản như nhau. Sự tổn thất và phá sản về người và của chưa thấm gì với sự tổn thất và phá sản về đạo đức, nhân văn của một dân tộc. Bởi với người thì lớp sau nối theo lớp trước theo vòng luân chuyển sinh tồn, tài sản thì xây lên từ sự tàn phá, nhưng đạo đức lương tâm của một dân tộc muốn phục hồi sau khi chế độ cộng sản bị tiêu diệt, cần phải đợi cả trăm năm sau.
Trở lại với tản mạn trên trời. Chỉ riêng với FaceBook, từ Trang Chung đến các TimeLine của từng người, hằng ngày có ngàn chuyện để xem. Xem để cảm nhận về những quan điểm nhân sinh đồng hành, xem cả những dị biệt trong cách nhìn về cuộc sống xoay quanh trục chuyển của vũ trụ, mà nghiệm ra luật vận hành âm dương, tốt xấu, thiện ác ... bổ sung cho nhau.
Trong cái rủi có cái may, trong cái hay có cái dở. Thẩm thấu mọi điều may rủi, dở hay... rồi ngắm lại mình, biết được mình còn được là mình thì còn gì vui hơn. Và càng vui hơn khi biết mình còn có bạn đồng hành với những lời tâm tình rất thật. Thật ở chỗ mình nhận biết Tâm dẫn cái Trí của bạn đi suốt quãng đường dài trên hành trình khó nhọc đầy những trầm thăng, vinh nhục mà biết lấy điều chính yếu trong Chữ Nghĩa đối với Đời.
Khi bạn bấm Like với điều tôi viết "đời đã chật sao lòng ta không rộng" là đã có một niềm vui trong ngày như một nhà văn đã viết:
"Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy,
ta có thêm ngày nữa để yêu thương".
Những yêu thương của một ngày nối tiếp nhau sẽ giúp mình đủ sinh lực vừa đi vừa chuyển tải những ý lời vừa thích nghi cho cuộc sống đời thường, vừa tạo thế đứng cho lập trường cầu tiến và hiến dâng.
Có như một tấm lòng
mới hiểu từng ngọt đắng
từ mỗi điều ước mong
trong thường hằng cuộc sống
Có như một người Mẹ
mới thấu tiếng khóc con
dẫu thăng trầm dâu bể
vẫn nhớ cánh tay bồng ...
Cảm ơn những tấm lòng từ tri âm đến tri kỷ đang đi cùng với tôi về phía chân trời chân thiện mỹ mà không kể điểm mốc thời gian..
Đi như Bùi Giáng trên "đường về Đà Lạt":
Non nước ấy chìm đâu em có biết
Dựng bên trời để nhớ để quên đi
Chiều trở lại để dư vang chia biệt
Vọng miên man trường hận thở than gì!
Non nước ấy chìm đâu? Tôi có biết. Biết để đi theo hoài vọng sự phục hưng một quê hương luôn cưu mang tình Người và Đất.
Điều may mắn là tôi đang có những người bạn trẻ, biết lắng nghe và sẵn sàng tiếp nhận sự hoài vọng từ thế hệ cha, ông. Thành đạt thế nào còn tùy theo vận nước dưới sự chở che và ủy thác của các đấng quyền năng và hồn thiêng Tổ Quốc.
Điều trước tiên là mỗi người đang cùng đi về một hướng với thái độ tích cực phục hồi giá trị làm người. Một con người luôn tử tế với cuộc đời trong nhân cách sống.
Không gian đang vào cuối mùa Đông, nhìn lá vàng lìa cành bay theo gió và trở về với đất nuôi một mùa xanh mới, hy vọng lại vươn lên từ những tàn phai:
còn hối tiếc mùa xanh còn hy vọng
cầm trong tay cho chắc những niềm tin
chờ đất trở thêm một lần gieo hạt
mầm nỡ nào không mọc những chồi xinh!
Phải, chúng tôi đang chờ mùa đất trở trên quê hương, để cùng nhau về gieo hạt mới. Mong lắm thay.
Cảm ơn các bạn đã xem chút tản mạn trên trời. Cầu xin ơn trên ban phúc lành cho chúng con, những người con của mẹ Việt Nam đang sống giữa gian truân vẫn mang niềm hoài vọng: Dựng trong tim một dãi sơn hà!
Cao Nguyên

Thư Viện

Như Thơ

Như Thơ Như Thơ Thơ: Cao Nguyên Ca nhạc: Dzuy Lynh