Chủ Nhật, 2 tháng 4, 2023

Chiều Qua Tuy Hòa



Tâm Theo Tàu Về Quê
qua Đèo Cả, tới Hảo Sơn
đường chui vách đá, chưa mòn dấu bom
còi rung xuyên mấy tầng hầm
chập chờn sáng tối, rần rần bánh khua
đến Tuy Hòa, lỡ giấc trưa
hàng rong quê Nội mời đua cửa tàu
mãng cầu, cam, mít, mận, cau
xanh mơn dạo nọ, vàng thau độ rày
chạm thôi mà nhớ đã đầy
từng sân ga nhỏ chứa dày bâng khuâng
Phú Tân, Chí Thạnh, Đồng Xuân
chặng qua, đoạn lại, nhịp dừng... quá thương
tàu đi, tình ở, lòng rưng
núi sông vạn dặm đã từng chiêm bao
xa kia, quê Ngoại Sông Cầu
quá giang, tàu khuất qua đầu tóc sương.
nước xuôi, nguồn tận Kỳ Cùng
nhập Sông Ba sóng cuộn vùng lúa reo
quê tôi đó, xứ rạ nghèo
tàu mang tâm hạc về theo ráng chiều !
Cao Nguyên

Đỉnh Đời

 Đỉnh Đời

anh đang lên trên đỉnh đời gió ngược
với ân tình quá khứ buộc sau lưng
với tương lai yêu thương quàn đáy ngực
khởi đầu đi trong thao thức chập chùng
*
qua ga cũ con tàu còn nhả khói
đẹp như tranh nhìn từ mỗi tích xưa
tiếc những hố bom người chưa lấp nổi
đất rỗ chằn đau nhói suốt thời mưa
*
ngày rơi xuống vũng thời gian thô kệch
đêm gió cuồng xô lệch những di thư
đường thấp thoáng những mảnh đời bạc thếch
đứng trong khung thế kỷ nhếch môi cười
*
trên đỉnh đời, dưới chân cờ hy vọng
người nối người chất đống những cơn mơ
mai anh đến, mở tung bờ ngực rộng
thả tương lai hào phóng vút lên thơ
*
đặt quá khứ ân tình bên bờ vực
gió xoáy vòng niệm thức rủ nhau bay
đám con cháu sau này ai lượm được
khoe cha ông thuở trước ở nơi này
*
cám ơn em vẫn đêm ngày thắp lửa
chong niềm tin giữa ánh mắt nguyện cầu:
bình yên anh trên đỉnh đời gió ngược
thân nhẹ hều sau trước chẳng còn đau!
Cao Nguyên



Thư Viện

Biển Nhớ

  Biển Nhớ biết em thích biển, anh ra biển tiếc là em đã không cùng đi ngồi nghe sóng thầm thì kể chuyện nhắc buồn vui từ mỗi biến di đàn hả...