Tâm Thơ
đọc thơ ta - người bảo: dòng thơ mất nước
trả lời đi: non nước của người đâu?
đẹp lắm sao khi sông núi đổi màu
vui lắm sao dân mãi nghèo và đói?
khi người hỏi và ta chưa muốn nói
không có nghĩa là mọi sự bình an
chữ "nguy nan" sao nỡ bỏ dọc đường
rồi dẵm đạp chà mòn cho xoá vết
người hỏi nữa - chắc ta không nói hết
từ khởi đầu và kết thúc đau thương
cuộc đời trôi dẫu hiểu nghĩa vô thường
nhưng tâm trí vẫn vương dòng hệ lụy
người thử kết chuỗi hạt buồn thế kỷ
có hạt nào tuyệt mỹ giữa đời không
hay chỉ vì muốn dập sóng trong lòng
mà ngoảnh mặt bỏ qua dòng thế cuộc
sự sống hôm nay khởi từ kiếp trước
nặng vòng quay xuôi ngược những niềm đau
thế hệ ta đã chót lỡ cơ cầu
sao không nhắc cháu con màu Tổ Quốc
người viết sử không hề quên sự thật
vội vàng chi vì chữ nghĩa hôm nay
ta mời người cùng một bữa chung say
rượu tình thấm da vàng pha huyết thống!