R o n g C h ơ i
Hãy tạm ngưng vài ngày
không viết những lời tình
suốt một chiều dài
trên những khoảnh đất
lặng im
run rẩy
khi gió thốc qua
những đóa hoa chao nghiêng
người ở đấy
những xuân thì lộng lẫy
những bình minh xanh non
những tin yêu mới mọc
những rộn ràng tíu tít
những hạnh phúc vừa đầy...
tất cả
tất cả , đang ở dấy
lặng yên
không bối rối vì những nhỏ nhen
không đua đòi ganh tị
không hào nhoáng điểm trang
không khoe khoang đài các
không rạo rực thèm muốn...
không chờ đợi
ngẫu nhiên thương tật
ngẫu nhiên thù hận
ngẫu nhiên giả dối
ngẫu nhiên hạnh phúc...
không tất cả
tất cả là không
ta rong chơi
dọc theo con sông nước mắt
giòng chảy triền miên
vô cùng
vô tận
ta rong chơi
giữa hai hàng nến tắt
tĩnh mịch
tối đen
u uất
ta rong chơi
trong công viên Sự Thật
rực sáng
với lễ hội hóa trang hổ lốn
giữa người và thú
với đầy đủ những thủ thuật
tự sơn phết mình
rủ rê chiêm ngưỡng
tán thưởng
sùng bái...
ta rong chơi
trong Thư viện Nhân Gian
để biết
văn hóa sử
trung cổ đại
hiện đại
sau hoang phế
đang trùng tu chấp vá
trong hăm dọa đập đổ
hủy diệt
để biết
những triều đại
quân chủ , dân chủ
nhô lên hụp xuống
nuối tiếc
tôn vinh
để biết
những anh hùng
áo giáp đầy người
huy chương đầy ngực
bị những tảng đá hư danh
đè bẹp
để biết
một dân tộc
chia năm chẻ bảy
ngưỡng mộ phù danh
khánh kiệt
để biết
phương pháp mò tìm
dấu tích cha ông
của những thế hệ
tiếp sau
để biết
mặt đất đang rung chuyển
những hình thể di vật
tâm linh
xô xát nhau
âm thanh rổn rảng
nhức óc
*
em có thấy thú vị
khi cùng anh
rong chơi
trên những nơi
rồi sẽ đến
nếu trong cuộc sống đã qua
em chưa từng gặp
riêng anh
đang thật sự mỏi mệt
chỉ muốn gối bên
vầng trán hồn nhiên
của em và
ngủ.
Cao Nguyên