Hốt Nhiên
thơ người nhẹ như cánh chim
thoát bay, lại thoát bên hiên đậu, chờ
thơ ta, như nước be bờ
thơ người vô lụy hồng trần
đi về thư thả thong dong một thời
thơ ta nợ nghiệp núi đồi
chông chênh chữ nghĩa lở, bồi hốt nhiên
người cho ta mượn vô biên
mở toang cửa tinh nhập thiền định thân
mời ta vô lụy hồng trần
nhắp hương trà đạo hát rong niệm từ
người cho ta mượn nụ cười
hòa theo tiếng hạc lưng trời ngạo sương
rót đời vào nắng gây hương
nghe thanh thoát khúc Nghê Thường nguyệt du
Cao Nguyên