Chào Mùa Xuân
Chào Mùa Xuân. Mùa của những niềm vui từ lòng người khởi lên trên cỏ hoa vạn sắc của những Mùa Xuân Quê Mẹ có đầy đủ những ân tình và lễ giáo lưu lại từ ngàn xưa trong hân hoan chờ đón một giao thừa vào Xuân Mới đánh dấu bằng ngày Tết cổ truyền.
Thơ Văn Nhạc cũng vào Xuân với bao niềm hoan hỉ từ mỗi tấm lòng con dân Việt mong cầu một đất nước bình yên.
Nỗi háo hức của tôi mong một chuyển mùa từ Đông vào Xuân có nắng ấm, hoa tươi với tình đời nhân ái. Chứ không phải trong tâm trạng người lữ khách đi Tìm Lại Mùa Xuân trong khu rừng phong trụi lá nơi vùng Đông Bắc Mỹ buổi tàn Đông với nỗi băn khoăn:
có gì vui
trên bước lưu vong
có gì vui
trên miền đất lạ
có gì vui
trong Tết xa nhà
có gì vui
bạn bè trôi nổi
có gì vui
trong men rượu cay!
Sự rủ rê mơn trớn hồn thơ từ háo hức đến nghẹn ngào. Ôi ngàn thông xưa nơi cao nguyên đang hóa đá. Ôi Hồng Lĩnh, Ba Vì nay đã rêu hoang! Nên mãi Thơ chờ Xuân nở hừng đông trên mặt đất để được:
uống no một bữa khát khao
nước nguồn sông Mẹ ngọt trào đáy tim
nghe không em! triệu lời chim
reo vui tấu khúc Bình Yên Lạc Hồng!
Những thân thương chỉ còn trong luyến nhớ, bởi cánh tay trần không thể chạm tới dấu yêu xưa. Đành dùng cánh tay thơ vói qua hoài niệm để chạm mùa Xuân. Chạm vào mạch đất quê mình đã khuất xa từ thuở lưu vong sau cuộc đổi đời, để thoát khỏi những đòn thù hung hiểm của bạo lực. Những đòn thù đập nát tình người, vùi chôn phẩm giá. Tàn phá cả một nền văn hóa Việt Nam vốn được xây trên nền tảng lễ giáo và nhân nghĩa!
Nỗi khắc khoải nhớ thương Quê Mẹ đối với người lưu vong, quật xuống dòng thơ những vết hằn u uẩn! Cho dẫu tôi đã chọn hướng nhân bản cho chữ nghĩa bước đi, đau thương và chua xót vẫn ẩn sau mặt nổi của Thơ. Viết từ quán triệt mà đọc như mặc niệm ngôn từ. Cánh thơ rũ xuống ngấm vào mạch đời những trầm khúc đau lòng. May còn chút hương thơ tỏa trong gió viễn phương nối nhịp tình người giữa hai bờ Đông Tây tạo nên nét sử thi làm quà đón Tết:
Em hỏi: Chào Xuân tình có biết?
thưa rằng: Tình vốn ở trong Xuân
nhờ nắng cành khoe mầm xanh biếc
nhờ em tình nở nụ cười xinh!
Để Thơ không lịm chết khi mùa Xuân hoài vọng chưa về. Tôi phải nhờ dáng thơ làm cứu cánh, giúp tôi đi nhẹ hẫng bước đời trên hành trình tìm lại mùa Xuân Văn Lang của giòng giống Lạc Hồng.
Thơ không chết vì Xuân còn sống mãi
Đời lại vui từ ấy có Xuân Thơ!
Phải rồi, tôi đang mong có một chuyển mùa. Với niềm mong quê hương được khởi sắc sau mấy chục năm lãnh thổ Việt Nam bị cộng sản thống trị, làm đất nước điêu tàn, văn hóa suy thoái, nhân văn và lễ giáo bị Hán hóa đến đau lòng.
chuyển mùa phá cuộc hôn mê
gọi người thức dậy hướng về tương lai
quên đen đêm, nhớ sáng ngày
giục Trời vỡ Đất, Người say Ân Tình
Từ nỗi cầu mong đến niềm hy vọng, tôi đã viết rất nhiều bài thơ gởi đến các bạn trẻ với ý thức tiếp truyền ngọn lửa đấu tranh chống bạo quyền, hưng phục quê hương như một sự trả ơn tiền nhân đã hy sinh máu xương bảo tồn nòi giống Lạc Hồng và kỷ cương quốc thổ Hùng Vương.
còn hối tiếc mùa xanh còn hy vọng
cầm trong tay cho chắc những niềm tin
chờ đất trở thêm một lần gieo hạt
mầm nỡ nào không mọc những chồi non!
Mùa Xuân mới, tinh thần phục quốc cần thêm nhiều hưng phấn dấy lên từ tâm thức của những người con còn yêu Nước, thương Dân, dù mình đang sống ở đâu:
nối tiếp bước cha ông, cùng đi tới
hãnh diện mình là giòng dõi Lạc Long
từng chặng đi, ngoảnh mặt nhớ phương đông
truyền tiếp lửa thắp hồng nôi văn hiến
thuở cha mẹ dắt dìu nhau vượt biển
thuyền xuôi dòng, nước mắt ngược vào tim
mong sông núi nương hồn người linh hiển
giữ cho thơm vĩnh viễn mạch quê hương
Rất mong các bạn trẻ vào Xuân trên hành trình nhân ái, thực hiện cuộc cách mạng nhân bản theo tiếng gọi quê hương:
Tiếng gọi quê hương
từ khát khao những tấm lòng nhân ái
gọi lên đường với nỗi thiết tha
hãy bước tới và cùng nhau đến
nơi chứa tình thương mến quê hương
Tiếng gọi quê hương
từ nguồn cội da vàng máu đỏ
chung nghĩa đồng bào huyết thống Văn Lang
chung một ước mong Nhân Quyền Dân Chủ
chung sức phục hưng đất nước Việt Nam
Chào Xuân mới của thơ tôi là niềm kỳ vọng vào thế hệ hậu duệ Việt Nam Cộng Hòa, luôn khắc ghi Tổ Quốc trong tâm:
Khi người lính già bước vào dĩ vãng
gởi những tâm thư theo bóng cờ vàng
nhắc nhở cháu con từng trang chiến sử
mong được tiếp truyền vinh dự chinh nhân
Gia tài cha ông chu toàn tâm huyết
hậu duệ cộng hòa tha thiết khắc ghi
tổ quốc trong tâm duy trì trách nhiệm
ân nghĩa quê hương ra sức bảo trì
Gìn giữ cờ vàng hồn thiêng dân tộc
suốt cuộc hành trình phục quốc vinh quang
thiết lập kỷ cương hòa bình độc lập
văn hóa bảo tồn truyền thống Văn Lang
Học lịch sử phải biết làm lịch sử
độc lập tự do không tự phát sinh
mà phải đổi bằng chính mình xương máu
vì non sông và tổ quốc Việt Nam
Khi tổ quốc gọi tên sẵn sàng đứng dậy
vui gì hơn làm người lính đi đầu
chiến đấu vì dân nghĩa tình nhân ái
dòng máu Lạc Hồng thắm mãi ngàn sau.
Lời Chào Xuân của tôi hôm nay là nỗi khát khao được nhìn thấy quê hương Việt Nam tươi đẹp trong tình Người và Đất với tất cả những tươi đẹp từ ký ức và hiện thực chung quanh khi mình bỏ cuộc lưu vong trở về Đất Mẹ thương yêu.
Niềm hân hoan trở về Quê Cha, Đất Tổ trong lời Chào Xuân hôm nay đang còn trong hoài vọng. Vui Xuân này cần nhớ Xuân xưa, nhớ những đau thương của đồng bào trên quê hương suốt nửa thế kỷ qua do tập đoàn cộng sản gây ra biết bao tang thương và đổ nát. Tang thương nhất là những ngày Tết Mậu Thân 1968, cộng sản dốc toàn lực xua quân đánh chiếm những vùng đất an bình của Miền Nam Việt Nam, bất chấp lệnh ngừng chiến. Cộng sản gây nên cuộc tàn sát đẫm máu nhất vào những ngày Tết Mậu Thân nơi cố đô Huế, mãi là cái tang chung cho hàng vạn gia đình, trong đó có gia đình tôi.
Những ai còn chịu cái tang chung này, xin đừng quên tội ác cộng sản. Xin đồng tâm họp sức cùng đứng lên thề quyết chiến lật đổ chế độ cộng sản, khôi phục thể thống Quốc Gia, bảo tồn lãnh thổ Việt Nam, tạo hạnh phúc cho Đồng Bào.
Hậu Duệ Việt Nam Cộng Hòa phải thấy tự hào khi nắm tay những người bạn trẻ trên hành trình hướng tới ngày mai. Để khỏi thẹn với chính mình từ lời tim ghi khắc và nhắc nhớ: Tổ Quốc, Danh Dự và Trách Nhiệm.
Càng đau lòng bởi những tang thương của quá khứ càng phải phấn chấn đi lên bằng những bước chân hùng tráng vào hành trình nhân ái đang mở rộng để nghe ngân tấu bài sử thi ngạo nghễ lời huyết mạch Văn Lang:
Máu ta từ thành Văn Lang dồn lại
Xương da thịt này cha ông ta miệt mài
Từng ngày qua
Cười ngạo nghễ đi trong đau nhức không nguôi
Chúng ta thành một đoàn người hiên ngang
Trên bàn chông hát cười đùa vang vang
Còn Việt Nam
Triệu con tim này còn triệu khối kiêu hùng
(Nguyễn Đức Quang)
Ôi triệu khối kiêu hùng trong lòng người dân Việt đang chờ được hát tiếp lời ngạo nghễ, với hành trang mới lên đường thực hiện giấc mơ của Cha, Ông trong sứ mạng bảo vệ Non Sông Tổ Quốc.
Chúc những người bạn trẻ đi lên trên hành trình mới đầy hưng phấn tạo khởi sắc cho Mùa Xuân Dân Tộc. Như tôi đang hăm hở Chào Mùa Xuân Mới.
Chào Mùa Xuân Quý Mão Đầy Hy Vọng
Cao Nguyên