Thứ Hai, 15 tháng 4, 2024

Người Em Đồng Khánh

 Người Em Đồng Khánh



Ôi nhớ quá người em Đồng Khánh
biết khi mô về thăm Huế xưa
phố đẫm mưa, phượng chờ hong nắng
anh vắng em - khoảng lặng giao mùa
những giao mùa người chờ nắng ấm
Huế mãi buồn, mưa rả rích qua
cánh ve ướt, lời buồn thăm thẳm
qua bao năm - anh và em xa
xa từ hạ, chiến trường rực lửa
rời Cao Nguyên ra tuyến Đông Hà
ghé lại Huế, trường em đóng cửa
vội quá, anh không ghé về nhà
không ngờ đó lại là lần cuối
anh xa em, xa Huế thân thương
chỉ nỗi nhớ rất gần, rất mới
như bài thơ cài nón tặng em
(dễ thương ơi họ Công Tằng
mà thương chẳng dễ, tại răng rứa hè?)
dấu yêu ơi! lời tình còn đó
hương tóc thề theo gió bay xa
chiều Hương Giang sóng còn vàng rỡ
đàn Nam Giao sao lỡ cung buồn
ơi nhớ quá người em Đồng khánh
biết khi mô về thăm Huế xưa
dẫu phố đẫm mưa, phượng chờ hong nắng
anh gặp lại em rực thắm hạ hồng!
Cao Nguyên

Hoa Tình

 Hoa Tình



hoa nào đẹp hơn hoa hồng
thân thương mến tặng với lòng cảm ơn
tặng cho quên phút dỗi hờn
tặng như nhắc nhở mong còn gặp nhau
hoa hồng thắm sắc nhiệm mầu
tùy tâm trạng gửi theo câu tri tình
thương yêu Đỏ thắm duyên mình
Vàng trân trọng nghĩa trung trinh bạn đời
Tím yêu tha thiết nhớ lời
Trắng cung kính gửi đến người tri ân
Hồng xinh dáng đẹp thanh tân
hợp thiên nhiên sắc tuyệt trần tình hoa
Thương yêu màu sắc hài hòa
một tên hoa đẹp thiết tha nghĩa tình
khởi từ lòng đất nguyên sinh
hiến dâng trọn đẹp trên nghìn lối đi
Cao Nguyên

Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2024

Những Điều Không Thể Quên

Những Điều Không Thể Quên


47 Năm Quốc Hận, Vết Thương Đã Lành Chưa? Không bao giờ lành và con em VNCH vẫn phải ngạo nghễ vươn lên.

Ngôn Ngữ Quê Hương

 Ngôn Ngữ Quê Hương

(viết cho con chúng ta
và những người bạn trẻ)


Em xa Việt Nam lúc còn nhỏ xíu
chữ Mẹ, Cha - mới biết đánh vần
nên cố học để nghe và hiểu
cả âm thanh và ngôn ngữ quê hương
Nhưng nhiều lúc em không thể hiểu
khi niềm đau viết bởi trái tim
khi con người phải thức suốt đêm đen
và chỉ với chính mình - độc thoại
Lịch sứ - còn quá nhiều câu hỏi
thế hệ Chú, Cha chưa thể trả lời
và bây giờ thế hệ của Anh, Em
cũng chỉ biết ngồi chờ trong bóng tối
Ai đã sống mà chưa hề lầm lỗi
vậy tại sao còn cứ dối lừa nhau
trước bảy-mươi-lăm và mãi về sau
ai dám bảo là mình trung thực ?
Em muốn hiểu Việt Nam bằng nhận thức
của một người không tham dự chiến tranh
có thể nào bằng ngôn ngữ chân thành
diễn tả hết những điều cần thấu triệt ?
Đời Cha khó, đời Cháu Con cũng khó
hiểu về mình không dễ phải không anh ?
Khi thế gian còn ngược đãi, bạo hành
thì lịch sử vẫn mãi là ... thế đấy ...!?
Đứng giữa cuộc hay bên lề cũng vậy
càng vô tư - càng huyễn hoặc mơ hồ
Nói hay Không - hình như cũng hồ đồ
chẳng lẽ tại em quá nghèo chữ nghĩa ?
Em và Anh - sẽ hỏi nhiều hơn nữa
nhưng khi nào và ai - trả lời ta?
càng hăm hở, em càng thấy xót xa
nhưng có lẽ nào chúng ta bỏ cuộc ?
Cao Nguyên

Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2024

Niệm Từ

 Niệm Từ



Hơn bốn mươi năm trôi qua
mà thơ em viết còn nhòa lệ rưng
chữ đi lời cứ ngập ngừng
tình cay xốn mắt vạn lần nhớ anh
Tháng Tư thắp nén hương trầm
theo làn khói tỏa gọi anh nghẹn lời
còn không anh những nụ cười
giữa vòng tay ấm dưới trời hỏa châu
Lệ nhòa tim buốt nhói đau
lặng nhìn di ảnh trắng màu khăn tang
chưa buông súng đã đầu hàng
ra đi với nỗi bàng hoàng thế nhân
Xa anh xa cả mộ phần
quê hương đành đoạn khắc trong niệm từ
đất sầu đẫm lệ tháng Tư
trời đau trường khúc biệt từ lưu vong!
Cao Nguyên

Thứ Năm, 4 tháng 4, 2024

Trường Ca Bi Tráng

 Trường Ca Bi Tráng

Năm mươi năm - hơn mười nghìn đêm mất ngủ
không riêng tôi, riêng anh. Mà cả chúng ta
những người đã sinh từ năm mươi năm trước
lúc chiến tranh yên nghỉ, đã mệt nhoài
Khi chân bước trên mìn, chông chưa hết mỏi
phải tiếp bước vào đời nghèo đói, lầm than
vì vận nước đã cưu mang, sao phải hối
chỉ tiếc ta sẽ chết bởi bàng hoàng
Bạn chém sau lưng, kẻ thù đâm trước ngực
những vết thương nhức nhối không ngừng
làm sao ngủ, khi trái tim vẫn thức
vui thế nào, nước mắt cứ rưng rưng
Khi rời nước - chạy qua rừng, vượt biển
đã mang theo hồn Tổ Quốc thiêng liêng
nặng ơn ai sau nghìn trùng đưa tiễn
nên mơ về chái bếp, lửa hồng reo
Nỗi nhớ mãi triền miên thức dậy
ngực ta đau, vết thương xoáy tận cùng
những tiếng thét hãi hùng còn mãi đấy
bạn bè ơi! xương máu của ta ơi
Vỡ tất cả dưới khung trời huyền thoại
Việt Nam ơi! Tổ Quốc chúng ta ơi!
hồn chết điếng khi tầm tay vói tới
chạm giữa hư không, dòng máu Lạc Hồng
Người hỏi ta, ta hỏi người - bối rối
đường nào đi đến bác ái, hoà bình
nửa thế kỷ ra đi từ rất vội
đến được bờ, mòn mỏi cả lòng tin
Triệu ngựời chết vì những lời phản bội
bao nhiêu triệu lòng đau, bởi những hoài nghi
xin lịch sử đừng bao giờ nói dối
về nhiệt tình từ mỗi cuộc ra đi
Khi phải chết vì kẻ thù trước mặt
ta mỉm cười, đã vì nước hy sinh
nếu phải chết vì kẻ thù dấu mặt
hồn ta đau, theo vết mực di ngôn
Hội chứng Việt Nam chưa ngừng rỉ máu
viết trường ca, con cháu tiếp cha, ông
giữa bi tráng, trong đau thương, yêu dấu
bút vung lên, theo hồn của non sông!
Cao Nguyên

@
The woeful and majestic epic
Fifty years - more than ten thousand nights of lying awake
Not only me, only you but everybody
those who were born four or five decades ago
were exhausted when the war was over
When we just stoped stepping on mines and booby traps
we had to enter the new life of hunger,poverty and miseries
As it was just a national calamity,why any repentance?
We only did not want to die of a stun
Stabbed in the back by friends,from the front by the enemy
the wounds have left aches and pains incessantly
How could I sleep when my heart was wide awake?
How could I enjoy myself when tears welled up
Leaving the country - running through the jungles or crossing the sea
We took with us the spirit of our sacred Father-land
and a deep gratitude to those who stayed an ocean apart
So we just dream of coming home to sit by the warm cooking fires
My nostalgia is always interminable
making my chest hurt,my wound ache innerly
I still could hear the fearful screams at that time
Hey, buddies ! You used to be my own flesh and blood
All has been broken under the legendary heaven
Vietnam ! Vietnam ! Oh, our dear fatherland
I feel like being struck dumb when reaching out
touching nothing just the blood of Lạc Hồng
You ask me,I ask you, we are both confused
Which way is humanity and peace?
I left hurriedly half a century ago
arriving at the promising land; my belief declined
Millions of people died because of the deceiving words
Millions of people were doleful by the doubts
Let’s implore the world for no more lies
about our enthusiasm in every departure
If we were killed by an exposed enemy
we would smile as we sacrificed for our country
If we were killed by a hidden one
our pain would be left in the last words
The Vietnam syndrom is still on the brain
The descendents will write an epic, following their ancestors
In anguish, miseries, with ardent love
they rewrite the history answering the call of the country!
NHT

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2024

Tưởng Niệm Tháng Tư

 Tưởng Niệm Tháng Tư

Thời gian vẫn lặng lẽ trôi qua, lịch sử lại được viết thêm cho một ngày của một tháng tư xưa. Trong những giây phút hấp hối khi cuộc chiến đã định rồi sự tàn cuộc. Những người con của Miền Nam Việt Nam, bàng hoàng chít lên đầu một vành tang trắng cho đất nước. Bàng hoàng cuốn trôi theo dòng định mệnh, những bước chân lưu lạc ra đi muôn phương khắp nơi trên trái đất
Đã biết bao tháng tư đã đi qua. Không biết còn có mấy ai ngoái nhìn lại, để nhớ về một thời binh lửa đau thương của đất nước, để biết sự sống còn, để biết những gì mình có được hôm nay là đã đánh đổi lấy biết bao sinh mạng của những chiến sĩ đã hy sinh máu xương nằm xuống vì lý tưởng để mong mang lại hòa bình cho quê hương, cho sự no ấm của muôn người.
Lịch sử vẫn còn đó, những trang sách khi lật ra vẫn còn làm uất nghẹn trái tim. Một nén hương lòng xin được đốt lên để tưởng tới những vị anh hùng đã " Vị Quốc Vong Thân ". Những bài hát, lời thơ của một thời, sẽ gợi lại một quá khứ không thể phôi pha giữa lòng người còn hoài niệm tiếc thương.
Xin gửi đến những tấm lòng cùng chung một nhịp đập trái tim, nỗi cảm xúc sẽ tan loãng vào nhau khi cùng tưởng nhớ về một ngày của một tháng tư xưa
NGÀY GIỖ ANH
Bốn mươi năm qua rồi
em vẫn còn tiếng nấc
thắp nén hương cúng anh
lòng nghẹn trào nước mắt
Mỗi Tháng Tư nhớ về
tình yêu và hạnh phúc
anh vội vã mang theo
em ôm chầm tiếng khóc
Trong tiếng thét hãi hùng
anh cùng em vỡ vụn
anh nát một xác thân
em tan đời ước vọng
*
Hôm nay ngày giỗ anh
em hướng về quê Nội
vẫn tiếng nói nhiệt thành
em yêu anh quá đỗi
Mỗi năm ngày giỗ anh
hai con đều có mặt
hương ngát tỏ lòng thành
lòng quặn đau như cắt
Ba mẹ con ôm nhau
nhìn ảnh anh mà khóc
bao mươi năm đời đau
trong hành trình khó nhọc
Xin anh cứ yên lòng
em vẫn vui mà sống
vì hạnh phúc các con
lại nuôi mầm hy vọng
Mong con cháu sau này
mãi còn luôn nhắc nhớ
trên cao chín tầng mây
linh hồn anh rạng rỡ!
Cao Nguyên
@
NGÀY GIỖ ANH _ thơ Cao Nguyên _ diễn ngâm Dzuylynh

Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2024

Dòng Thương Tích

 Dòng Thương Tích

(viết giùm mày - nửa trái tim điên
vạch vết thương tìm hồn phách vợ!)
... thư viết tiếp - những lời còn bỏ lửng
từ bữa xa, sóng đánh lủng mạn thuyền
anh đuối sức dọc theo triền cát vỡ
em đau đời thiếp ngủ đáy trùng dương!
bao nhiêu năm xa rồi mà cứ ngỡ
mình bên nhau tay quấn quít yêu thương
như chính anh vẫn còn chưa đủ rõ
đã bao lần ngồi đếm lại vết thương!
trí rờ rẫm, lòng đau từng thớ thịt
giọt nước mắt lăn - tiếng rít quặn hồn
sâu dữ lắm em ơi! dòng thương tích
cắt ngọt thư anh, máu chảy ròng ròng!
cát bụi đời rịt vết thương sao nổi
nên chờ em, hồn phách trở về đây
anh mớm cho em hạt cơm Quê Nội
đã mua bằng ảo vọng nắm trong tay!
Cao Nguyên

Thứ Năm, 28 tháng 3, 2024

Sài Gòn vương lụy tình xưa

 Sài Gòn vương lụy tình xưa

Sài Gòn từ ấy, đến giờ
chỉ còn được mấy cuộc chờ, để đau !


Về thăm dáng ngọc Sài Gòn
tìm em mắt biếc, má tròn đồng trinh
ghẹo tình đỏ cánh môi xinh
tràn hương mật nhớ góc tình tự xưa
Sài Gòn bất chợt nắng mưa
thương nhau từ thuở tóc đùa vai ngoan
trêu em chín nụ cười giòn
năm mươi năm chẵn duyên còn gọi tên
Sài Gòn nắng chảy tràn đêm
đường mê sảng nóng, Phố thèm giọng ca
tiếc mùa luân vũ biệt xa
gót sen rướm máu trượt qua nguyện cầu
Sài gòn - nghe gọi mà thương
Duy Tân, Nguyễn Huệ - con đường dư âm
hẹn đời một bữa về thăm
giữa lòng nôi Mẹ nghe trầm khúc ru !
Cao Nguyên

Thư Viện

Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng

Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng Lời ngỏ Hội Quán Bến Trăng được thành lập từ mối giao tình thân quí với các Anh Chị Em mà Cao Nguyên đã biết tro...