Thứ Tư, 26 tháng 1, 2022

CD Huyền Thoại Tình

 



Huyền Thoại Tình

gởi em một huyền thoại tình
anh vừa mới đọc qua hình bóng xưa
ý hay, lời chữ không thừa
như tranh cổ tích treo mùa hạnh nguyên

nhân vật chính không có tên
chỉ là ảo ảnh con tim phiêu bồng
một chiều én gọi sang xuân
hoa rừng chợt nụ, tim dừng cánh bay

gát đời trên nhánh mây gầy
lòng nhiên tịnh ngắm nhạc đầy tứ thơ
thoảng trong gió cổ mơ hồ
giọng ca từ thạch bất ngờ vọng lên

vừa khi núi chạm dòng đêm
hồn tim hóa bướm vỗ triền nắng bay
một lần chớp vút vào mây
phiêu bồng mất hút, tim này dường như...!

Cao Nguyên
---
Giới thiệu CD Thơ "Huyền Thoại Tình"

Nghệ sĩ Bảo Cường và Hoàng Yến (Ban Tao Đàn Sài Gòn)


2
 

ĐỒNG THIẾP

ơi này những nụ cười duyên
mơn man chi lắm cho nghiêng mạn tình
đắm chìm trăm dạo lén nhìn
bờ môi đuối ngợp trong nghìn mơ hoang!

ơi này ánh mắt câu hồn
nhìn chi sâu hoắm tận bồn chồn đêm
dấu khuya trong giấc ngủ ghìm
lòng theo trăng vẫy lời tim gọi tình!

ơi này những ngón tay xinh
vờn giao chi phím cho thinh không ngời
tâm thơ nhiên tịnh góc đời
chợt nay đồng thiếp khuấy lời mộng du!

ơi này mắt níu nụ cười
gợi tay vói chạm ý lời thinh không
chờ ta giũ vấy bụi hồng
sau du du mộng, vóc ròng ròng thơm!

Cao Nguyên 

@

MÔI NGOAN

lá rất xanh và nắng rất hồng
hoa rất xinh và môi rất ngoan
thơ chào xuân trên đồng cỏ biếc
anh chào em giữa lòng hừng đông

em có thấy một dòng sông mới
dâng phù sa vào gốc mạ thơm
trên cánh đồng anh vừa nghĩ tới
không hề lưu dấu vết căm hờn

mai em nhé mình về nơi ấy
anh ươm thơ trên môi em ngoan
nghe khúc khích tiếng cười trẻ dại
nũng nịu em bay theo diều hồng

đời một thời bâng khuâng khép lại
em giữa anh lời thơ hừng đông
anh trong em một dòng sông mới
thuyền tình trôi đem hương vào xuân.

Cao Nguyên 

@

ƯỚC CHI

ước chi giữa khung trời nhớ
mình gặp nhau trên sắc biếc của Xuân
để quên một thoáng ngập ngừng
mà như triệu hạt buồn nung tháng ngày !

ước chi gió nối vòng tay
chạm thôi em nhỉ ! đã đầy cuộc mơ
ngực em cắn ngập hồn thơ
và anh say chết bên bờ tim em !

phía nào em hỡi ! là đêm
góp trăng sao lại đọc tên người tình
rõ ra từ thuở nguyên sinh
anh em - hai đứa . bóng hình hoài thai !

say em - nhật nguyệt cầm tay
sáng cùng hai phía không ngày, không đêm
chỉ còn rực cháy giữa tim
một nguồn máu nóng chạy trên dòng tình !


Cao Nguyên 

@

LỜI BUỒN GUỐC MỘC

chiều qua, gặp ai trên phố
ngỡ em tình thuở ban đầu
từ thời ngồi nghe guốc gõ
nhịp buồn như lời mưa ngâu

chiều nay vẫn lời guốc ấy
nhẹ vang góc phố quê người
một thoáng ai nhìn gởi lại
mà đời vui như nụ cười

lang thang đi về cuối phố
thì thầm guốc mộc ngày xưa
vọng âm lời tình hẹn hứa
tan trường mỗi bữa đón đưa

bài thơ của ngày xưa ấy
anh còn nhớ mãi đến nay
mỗi khi nghe lời guốc gõ
bâng khuâng nỗi nhớ về em!

Cao Nguyên 

@

GỌI NHAU

gọi nhau em nhé, bằng tâm
về mai sau nhé, trong ngần bước đi
ý tình, thơ ngỏ xuân thì
lời đời, vút cánh chim di bạt ngàn

gọi nhau em nhé, bằng duyên
về mai em nhé, đường huyên náo mờ
tình gần, trong nẻo hương mơ
đời xa, lời giữa vật vờ khói sương

gọi nhau em nhé, vô thường
về mai em nhé, quên đường bụi bay
vui tình, ý uống lời say
mừng đời, thoát cuộc trùng vây thụ hình

gọi nhau em nhé, bằng tình
về mai em nhé, bóng hình nhập chung
ý thơ, hồng nở đóa mừng
lời đời, khuất tất sau tầng hạo nhiên!

Cao Nguyên  

@

Thời Gian


thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người
thực, không thực - chuyện đầy vơi
cưu mang cho lắm, rốt đời ảo hư

thời gian còn đủ không ư
sẽ như sắp hết, đã từ nguyên khai
thực, không thực - chuyện nay mai
rảnh đâu ngồi đếm tóc bay cợt mùa

thời gian còn đủ - thiếu, thừa
cũng cười cho thỏa cái vừa ngắm, ưng
rồi mai, bước chạm vô cùng
còn nghe lời ấm dưới tầng đất rêu

thời gian còn đủ - ít, nhiều
cùng đi em nhé, vào điều đã như
buộc tơ mà chặt khư khư
cái vòng duyên định, vạch từ cõi không!

Cao Nguyên 

@

Thì Thầm

nếu gió biết hôm nay em khóc

gió sẽ ngừng cho mắt thôi hoen
giữ tâm em xanh trong màu ngọc
đẹp long lanh từng hạt thương yêu

nếu nắng biết hôm nay em vui

nắng sẽ ươm mây hồng thêm chút
cho em cười rất thực hồn nhiên
thơ anh tươi rộn ràng nét mực

nếu biết em khuya còn thao thức

anh ru em tình khúc bình yên
theo nhịp tim thì thầm trong ngực
này dấu yêu tình thật tuyệt vời

bằng ấy nếu, đủ chưa hỡi Nhỏ

còn chẳng ưng anh ngỏ tiếp lời
chỉ sợ sau tuyệt vời lại khóc
vừa hổ ngươi vừa nhạt môi cười.

Cao Nguyên 


Em và Biển

sáng nay em ra biển

mang lòng anh đi theo
với cánh diều hoa tím
bay trong làn nắng reo

trưa nay em nơi biển

khoát áo màu thiên thanh
bầy hải âu nhầm lẫn
bay quanh em trời xanh

chiều nay em và biển

cùng hát lời yêu anh
âm thanh hòa gió lượn
trên sóng vàng long lanh

đêm nay em rời biển

còn ngoái lời chào trăng
chừng như tình hiển hiện
trong sóng chao vô hằng!

Cao Nguyên 

@

Láng Giềng

ơi này cô láng giềng xinh
độ rày còn nhớ tầm nhìn giậu xưa
ghét ai len lén mắt đùa
chút lao xao lá lòng thừa hổ ngươi

khúc kha khúc khích miếng cười

dấu trong giọt nắng cho ngời mơ đêm
sáng vờ phơi tóc bên hiên
để xem ai đó còn ghim mắt chờ

chuyện thời ấu kể như thơ

chút lao xao nhớ còn tơ tưởng hình
mới hay đời rộng thung thinh
vẫn còn lúng liếng khóe nhìn dễ thương

nắng mưa chùng mấy ngả đường

còn vương nét ngọc bên tường giậu chao
bởi xưa vờ húng hắng chào
cho nay ngoái lại còn nao núng buồn!

Cao Nguyên 

@

Tình Khúc Giao Mùa

chiều buông
biển vắng
vắng mênh mông
nước xanh
xanh biếc
sóng lăn trầm
mây bay
bay với chim
về núi
trăng cũng vừa nghiêng
nghiêng dáng em


khúc dạo đầu cho bản tình ca

anh vừa viết bên thềm biển vắng
khi nhìn mây cùng chim bay qua
trên triều âm điệp trùng lóng lánh

thời gian xóa tên mình trên cát

chỉ còn nghe tiếng nhạc trùng dương
lời thì thầm trầm lăn sóng vỗ
từ lưng triền biển nhớ yêu thương

chim thiên di sau mùa trốn tuyết

đang về ngàn biêng biếc trăng xanh
hát đi em chuyện tình rất tuyệt
lời thơ hồng trong mắt long lanh

bay lên em vút cao đôi cánh

theo dòng trăng về nơi biển xưa
về nghe sóng trùng dương lấp lánh
hát lời thơ tình khúc giao mùa!

Cao Nguyên 

@

Cuốn Hút

trong con mắt thần bí anh

ý nghĩ em bị bóc trần
trải trên những tầng thơ bay
nên em mơ mây hóa thạch

tim em dòn như thủy tinh

làm sao anh nhìn không vỡ
em cất tình giữa lặng thinh
còn nghe lung linh nhịp thở

anh khắc lời tình cẩn trọng

trên từng phiến đá như mây
làm sao lòng em hờ hững
khi nhìn gió uống lời say

chỉ đành nhìn thơ cuốn hút

em bay vào trong mắt anh
đêm thôi nghe tình thao thức
mơ mây hóa thạch trong hồn!

Cao Nguyên 


Hương Thơ

gởi tặng em, thơ anh hương quả ngọt
hái từ vườn xuân sớm, nắng tinh nguyên
nhâm nhi hết những gọi mời mai mốt
tuyệt nhiên em thoát khỏi mọi ưu phiền

nhìn tám cánh chữ thơ hừng hực nở
thèm nụ hôn về ngủ giữa trang thơ
mới mơ ước đã nghe nồng nhịp thở
siết môi ngoan tình đợi đến bao giờ

em đừng sợ, thơ không là trái cấm
dẫu cắn nhầm, đời chẳng sợ hóa thân
chỉ sợ nỗi bâng khuâng tình quá nặng
thao thức đêm, em gọi nhớ bao lần

nếu ngại quá, em giữ nguyên quà tặng
cất vào nơi xinh xắn giữa tim em
khi bất chợt có nỗi niềm xa vắng
ngửi hương thơ, đời chắc chắn bình yên!

Cao Nguyên 

@

Nếu

nếu biết em đọc thơ anh mà nhớ
ánh mắt vừa gặp gỡ hôm qua
anh đã chuốt ý lời rực rỡ
tựa nắng vờn trên những cánh hoa

nếu biết em đọc thơ anh từng chữ
anh đã tìm cổ ngữ trêu em
cho bâng khuâng theo vào giấc ngủ
trong mơ em hóa bướm bay lên

nếu biết em đọc thơ anh mà ngỡ
mình như từng gặp gỡ nơi đâu
anh đã viết lời tình rất cũ
từ duyên xưa gởi lại mai sau

nếu biết em đọc thơ anh mà vui
anh đã ươm tiếng cười vào chữ
khi buồn em ngân nga vài lời
lòng vui theo bước tình luân vũ

sao ta không về nơi xa xưa
yêu thương nhau như trong tình đầu
thơ reo vui trong từng điệp khúc
không còn lời buồn như mưa ngâu!

Cao Nguyên 

@

Về Xưa

nếu mình đi ngược về xưa
rằng em có chắc tình thừa nỗi vui
thôi nghe sâu lắng ru hời
tim ơi hãy ngủ qua bồi hồi đêm

nếu mình đang giữa cuộc tìm
rằng em có chắc tình nguyên lòng chờ
hương còn quyện gối sau mơ
vòng tay ân ái chưa hờ hững đau

nếu mình còn tựa vai nhau
rằng em có chắc mai sau tình nồng
thôi lời trăn trở sầu đông
ngày không giá buốt, đêm hồng lửa tin

đã như không chắc chuyện tình
thì thôi em nhé đừng nhìn mưa ngâu
hạt buồn rơi chạm đêm sâu
mạch thơ rối vỡ, nhạt màu phối âm!

Cao Nguyên 

@

Gọi

vẫn thèm nghe được tiếng em
ngọt pha chút đắng hờn ghen thuở nào
nhắc phone vừa mở lời chào
là em vội hỏi: thế nào, khỏe không?

(nhớ ơi! nhớ tím cả lòng)
xạo ơi là xạo, hỡi ông đa tình
(nói thế nào, em mới tin)
thôi đừng nói nữa, lỡ tin mất rồi

giận hờn cũng bấy nhiêu lời
trước khi tạm biệt còn đòi: hôn em
ừ thì hôn ngọn gió đêm
thoảng hương thương nhớ từ bên kia trời

nói đi em, đừng nhẹ lời
ngọt cay đã hẹn một đời gọi nhau
anh thèm nghe cả nỗi đau
khi em chong mắt nhìn màu mưa đêm

hứng từng giọt lặng vào tim
chảy rưng nỗi nhớ trong tình khúc mơ
chuông reo giữa những lời thơ
nối từng con chữ đợi chờ nhịp rung

nhớ ơi! nhớ những hồi chuông
gọi đi em nhé, giận hờn cũng nghe !

Cao Nguyên 

@

Ru Em Từng Đêm

khi anh chết, trái tim vẫn đập
những nhịp riêng, rất riêng của em
dìu em qua một thời khó nhọc
lời thơ anh ru em từng đêm

anh không muốn nghe lòng em khóc
khi đêm về nhìn trăng vừa lên
nghe tình nói với mình như thật
sao buồn vui không anh một bên

chỉ anh chết, thơ còn có mặt
vì có em đứng giữa lời thơ
vui hát theo người đi vỡ đất
chia buồn với kẻ mất dòng sông!

Cao Nguyên 

@

RƯỢU THƠ

sao em còn chưa cạn ly
mai kia thơ chết lấy gì để say
rượu thơ là cõi lòng này
ủ hương trăng mật từ ngày có em

ly tình huyền ảo mơ đêm
giọt nồng háo hức từ tim rót vào
rựng lời, rực ý, hồn chao
thơ nghiêng dòng chảy cho khao khát về

không say sao gọi tình mê
ru nhau đâu biết vỗ về nỗi chi
nồng nàn ơi! vị cuồng si
rượu thơ rót ngợp vào ly sóng tình

uống đi em, rượu thơ mình
giọt hồng chảy suốt qua tình khúc mơ
trộn chung vị đợi, hương chờ
uống cho say khuớt giữa giờ còn nhau

lỡ mai thơ chết còn đâu
muốn say, rượu đã ngập sầu, vỡ ly
nồng nàn thơ, rượu cuồng si
say mơ uống cả xuân thì tuổi em!

Cao Nguyên 


@  

THUỞ ẤY

Thuở Ấy ngỡ chuyện ngày xưa
đâu hay Thuở Ấy cũng vừa hôm nay!

*
Thuở Ấy em còn nữ sinh
mà thơ anh đã hành trình viễn phương
uống trăng thay rượu hồ trường
say đêm ly biệt ngạo cuồng tử sinh

Thuở Ấy anh xa Thần Kinh
chỉ còn em đối diện mình với thơ
ngỡ tình là một giấc mơ
đâu hay Thuở Ấy bây giờ quẩn quanh

thủy chung giọt nước mắt xanh
vẫn ngân thánh thót chân thành giữa tim
Thuở Ấy anh chưa yêu em
Mà thơ anh viết chỉ riêng em chờ

nên chi Thuở Ấy bây giờ
vẫn nguyên dấu ái sợi tơ nguyệt hồng
vẫn là một nỗi ước mong
quyện tình huyền thoại trên dòng sông trăng

phối giao tâm ý điệu vần
nghe hưng phấn cuộc phong trần ngẫu duyên
bây giờ Thuở Ấy vô biên
giữa tâm điểm sóng hương nguyên trữ tình !

Cao Nguyên 

@

Hạt Lệ

em sẽ chết trên vai anh - ngày tận thế
khi đam mê phún thạch vỡ dòng sông
lúc trí nhớ trần gian thôi tự kể
cuộc tình đi quên để lại di ngôn !

em chưa chết bây giờ, vì không thể
buông anh ra tan biến giữa hư không
bởi đã trót yêu anh từng hạt lệ
sắp đến ngày thành ngọn th
ủy triều đêm !

em sẽ chết trên vai anh lặng lẽ
cả ánh trăng, mạch nước cũng hờn ghen
ngay cả lửa cũng buồn giờ tận thế
vì chỉ có thơ anh mới đốt được em !

cám ơn anh trao em từng hạt lệ
sáng giữa thơ và lóng lánh trong mơ
nếu bất chợt hôm nay ngày tận thế
em đốt hồng hạt lệ chảy thành thơ !


Cao Nguyên 

@

Ngủ Giữa Tim Em

em có biết trong từng cơn gió núi
quyện ngát mùi hoa cỏ của rừng hoang
anh hít thở triền miên hương vị ấy
cho lòng mình thấm đẫm dấu yêu thương

em có thấy giữa điệp trùng rừng núi
vườn địa đàng là một thảo nguyên xanh
những thác nước cứ rì rào nhịp chảy
cho ngàn hoa luôn rộ sắc khoe hương

em có nghe tiếng thông reo vi vút
hòa hợp âm cùng tiếng hát muôn chim
bản giao hưởng của bình minh hoang dại
ru hồn anh vào thế giới tịnh yên

anh sinh ra từ chiếc nôi đồng cỏ
ru đời anh là tiếng gió ngàn thông
anh đã yêu em cũng từ nơi đó
giữa cao nguyên xanh - em có trái tim hồng

cứ mỗi lúc bước chân đời quá mỏi
anh lại quay về ngủ giữa thảo nguyên
ngủ giữa bình yên trong miền hoang dã
ngủ giữa chân tình - giữa trái tim em.

Cao Nguyên 

@

Sóng Nhớ 


bên em, mưa đẫm trời chiều
trái buồn nẫu chín bao nhiêu hạt rồi
dấu lời, tóc ngậm cay môi
mắt đau đáu ngắm tím trời mây bay

mưa đong kín giấc khuya gầy
mơ em rộ hái tràn tay lá vàng
chỉ vì tại gió thu sang
phải đâu sóng nhớ ùa ngang bến chờ

ừ thì, buồn chỉ trong mơ
ngẫu nhiên nước mắt không chờ mà rơi
buồn em thẩm thấu hồn tôi
lời thơ sũng nước từ hồi nhớ em

đẫm mưa chiều, ướt giấc đêm
bâng khuâng hứng giọt tình trên mi sầu
tại mình lỡ gối lời nhau
ý thơ đã rối, lòng đau chỉ đành !

Cao Nguyên 

@@@

Diễn Ngâm 

1/ Giới thiệu 
2/ Huyền Thoại Tình / Bảo Cường
3/ Đồng Thiếp / Hồng Vân
4/ Môi Ngoan / Thu Thủy
5/ Ước Chi / Bích Ngọc
6/ Lời Buồn Guốc Mộc / Thy Thảo 
7/ Gọi Nhau / Bảo Cường 
8/ Thời Gian / Hồng Vân
9/ Sóng Nhớ / Thu Thủy 
10/ Ngủ Giữa Tim Em / Bảo Cường 
11/ Hạt Lệ / Bích Ngọc 
12/ Cuốn Hút / Thy Thảo 
13/ Rượu Thơ / Bảo Cường 
14/ Hường Thơ / Hồng Vân 
15/ Nếu / Bích Ngọc 
16/ Tình Khúc Giao Mùa / Thu Thủy 
17/ Em và Biển /Hoàng Yến 
18/ Láng Giềng / Thy Thảo 
19/ Ru Em Từng Đêm / Hồng Vân 
20/ Gọi / Thu Thủy 
21/ Thuở Ấy / Hoàng Yến 
22/ Thì Thầm / Bích Ngọc 
23/ Về Xưa / Hồng Vân 
24/ Lời Kết 

Việt Nam


 
Việt Nam

Việt Nam đất nước ba miền
cùng chung nguồn cội mẹ hiền Âu Cơ
Tổ Tiên xây dựng cơ đồ
hiển linh hồn nước sắc cờ uy nghi
Cháu con gìn giữ bảo trì
Tổ Quốc Danh Dự vượt bi lụy đời
không vì danh lợi nhất thời
lãng quên Trách Nhiệm buông lơi nghĩa tình
Văn Hóa truyền thống đẹp xinh
vườn hoa chữ nghĩa lung linh sắc màu
Trí Tâm hòa hợp cùng nhau
chăm sóc bảo quản trước sau vẹn toàn
Đất vui nhờ Nước dòng sông
quanh năm tưới thấm ruộng đồng xanh tươi
Ngôn Ngữ đẹp nhờ tình người
đối nhân xử thế với lời nhã thanh
Cao Nguyên

Bảo Tồn Ngôn Ngữ Việt Nam

 Bảo Tồn Ngôn Ngữ Việt Nam

Cảm ơn nhiều những tấm lòng
hợp tâm phối trí bảo tồn ngữ âm
của giòng Âu Việt Lạc Long
ngàn năm văn hiến cha ông lưu truyền ...
Sự hợp Tâm phối Trí vì mục đích bảo tồn ngôn ngữ Việt Nam đã và đang liên tục chuyển lưu từ quá khứ đến hiện tại và mai sau những nét đẹp của chữ nghĩa Việt Nam chính danh trong văn hóa sử như ý: Chữ Việt Còn Nước Việt Còn.
Ngôn Ngữ được bảo tồn từ căn bản của một nền giáo dục Nhân Bản. Tiếp truyền nền Văn Hóa từ thời Việt Nam Cộng Hòa.
Với ý tưởng phát huy và bảo tồn nền Văn Hóa Việt Nam. Một nền Văn Hóa có truyền thống bốn-nghìn-năm-văn-hiến xuyên qua dòng lịch sử của Việt Tộc hùng anh.
Một nền Văn Hóa luôn khẳng định sắc thái nhân bản dân tộc để không bị lệ thuộc hay đồng hóa bởi ngoại bang. Bản sắc nhân bản thể hiện từ Lễ - Nghĩa –Trí -Tín trong hành xử đời thường, đến Chân -Thiện - Mỹ trong văn chương nghệ thuật, luôn giữ Nghĩa trong Chữ và Lời thấu Tình đạt Lý. Nền Văn Hóa tốt đẹp đó được lưu truyền qua bao thời đại đều nhờ vào tấm lòng và trách nhiệm của những công dân đối với Quốc Gia Dân Tộc.
Cái nôi Văn Hiến Việt Nam luôn lay động nhịp nhàng trong tâm thức người dân Việt từ lời ru của Mẹ Âu Cơ đến tiếng hát hào hùng của những người đi giữ nước. Mỗi một chiến công khắc trên mỗi địa danh những dòng thi sử. Chữ Nghĩa sáng lên vừa như ánh đuốc khai tâm nhắc kẻ vong ân nhớ về Nguồn Cội Văn Lang, vừa sáng rọi lời truyền của tiền nhân qua bao thời oanh liệt chống ngoại xâm, giữ vững sơn hà. Tất cả vì Việt Nam, vì Tổ Quốc thiêng liêng.
Những dòng thi sử tiếp truyền đến mọi nơi và mọi lúc, vượt khỏi biên giới quốc gia, thẩm thấu qua nhiều thế hệ. Giữ được nền Văn Hóa là giữ được hồn của Đất và Nước. Giữ được Chữ Nghĩa là giữ được tinh thần và sắc thái của Dân Tộc Việt Nam. Mất Văn Hóa là mất Nước. Cho nên cuộc chiến đấu bảo tồn nền Văn Hóa cũng cam go và đầy thử thách như cuộc chiến đấu bảo vệ nền Tự Do Dân Chủ của một Dân Tộc.
Với tâm nguyện góp phần vào công việc chung, trên hành trình chữ nghĩa, chúng tôi đã ước mơ:
Ước Mơ Việt
Ước Mơ Việt - Ước Mơ Chung
Suốt giòng con cháu Lạc Hồng Văn Lang
Ước Mơ về một Việt Nam
Rạng danh Nòi Giống, vẻ vang Sơn Hà
Ước Mơ Việt - Ý Tâm Hòa
Đang bừng nhiệt huyết, đang tha thiết đời
Cám ơn tuổi trẻ tuyệt vời
Dám mơ ước, dám vì người hy sinh
Ước Mơ vào cuộc hành trình
Rọi hồng Nhân Ái khắp miền Quê Hương
Vì Lẽ Sống, vì Yêu Thương
Nối vòng tay thực hiện đường Ước Mơ
Cảm ơn nhiệt huyết tuổi thơ
Việt Nam Tổ Quốc đang chờ các em .
Cao Nguyên
@
Việt Dream
Việt Dream, our common dream.
For thousand years, we, Lạc Hồng descendants
have been dreaming of a Viet Nam
a Viet Nam that honors its race
and glorifies its land
Việt Dream, our common dream
which we nourish with passion and devotion to Life
Many thanks to the Youth of Vietnam
Who sacrifice themselves for others and for our land
I dream, I dream to start my journey
the journey that illuminates kindness in every part of my homeland
I dream, I dream
for the good cause of Life and Love
Let’s join hands, to
make our common dream happen
Việt Dream, our common dream
that we nourish with endless enthusiasm
There will be one day, a cheerful (joyful) day, when
we can all sing together for our homeland Viet Nam
Kim Khánh
Cùng tâm huyết với ước mơ này, nhạc sĩ Đình Đại đã phổ nhạc bài thơ “Ước Mơ Việt” và khởi âm qua tiếng hát của ca sĩ Tố Lan:
Tiếp đến, bài hát được kết hợp vào Chương Trình Bảo Tồn Tiếng Việt Trong Sáng do chị Phạm Đỗ Thiên Hương phát động với mục đích:
- Chung tay với các thầy cô giáo dạy Việt Ngữ ở Hoa Kỳ trong việc bảo tồn tiếng Việt trong sáng.
- Giới thiệu và khuyến khích trẻ em cũng như thanh thiếu niên Việt Nam học hỏi tiếng Việt trong sáng qua các bài hát, truyện ngắn, bằng các phương tiện phổ thông nhất hiện nay: cell phone, computer, và sách song ngữ.
- Tạo cơ hội và phương tiện cho con em Việt Nam ở Hoa Kỳ có thể tranh đua và thi thố sở học tiếng Việt của mình qua các cuộc thi với sự bảo trợ của các cơ quan truyền thông trong cộng đồng người Việt.
- Ủng hộ và giúp phổ biến các tác phẩm văn hóa, nghệ thuật của những tác giả có tài và có lòng trong việc duy trì tiếng Việt trong sáng.
(trích lời giới triệu của chương trình Ước Mơ Việt: http://uocmoviet.org/
)
Qua nội dung trang web, mọi người quan tâm đến mục đích chung trong việc bảo tồn ngôn ngữ Việt Nam được biết về sinh hoạt của chương trình Ước Mơ Việt trong 2 năm qua và tiếp theo với sự tiếp sức từ các cơ quan truyền thông và các nguồn tâm lực yểm trợ cho chương trình với hiệu quả tốt đẹp.
Niềm vinh dự của chúng tôi được góp phần vào mục đích chung là bài hát Ước Mơ Việt, được chọn làm nhạc hiệu của chương trình:
Trân trọng,
Cao Nguyên

Chữ Nghĩa

Chữ Nghĩa 

Chữ Nghĩa
Chữ – Nghĩa
Chữ / Nghĩa
Chính xác là: Chữ và Nghĩa.
Chữ Nghĩa và Thơ, Tâm của tôi
vốc hạt tình gieo thấm cõi đời
hạt rơi thăm thẳm vào trong đất
hạt vọng thênh thang khắp ngõ trời!
Nói về Chữ và Nghĩa, thật rộng bao la. Cứ thử lên Google mà search, bạn sẽ đọc và ngẫm suốt bao lâu cũng không hết Nghĩa của Chữ. Sự biến hóa tài tình của Chữ, chỉ 24 nốt từ A đến Y, trước thì viết, bây giờ thì gõ trên keyboard, có khác nào như ta gõ những nốt Mi, Fa, Sol... Ráp nối và biến tấu thành những tình khúc Thơ/Nhạc thẩm thấu qua thời gian và không gian hiện hữu và trừu tượng.
Không bàn luận (đúng hơn là tôi không đủ sức để ghé vào bàn và luận) về chữ nghĩa chính thống giòng Việt Tộc, với những pha trộn Hán Nôm, Âu Mỹ. Chỉ nói về Chữ và Nghĩa gửi vào Tình, Đời và Quê Hương, là cả một hành trình Thơ tôi đi từ khởi thủy của sự ráp vần khi còn trong giảng đường đại học, đến khi nhập cuộc vào chiến địa và thả bước lưu vong! Đã đầy lòng tôi những trăn trở trên từng Con Chữ vào Thơ, sao cho cảm Nghĩa bây giờ, mai sau!
Không dễ đâu phải không bạn. Ai đó, và chính xác hơn mới đây, anh Trần Kim Đoàn trong một email gửi tôi, khi tôi (và bạn văn Ấu Tím) báo là đã đọc hết quyển “Tu Bụi” của anh: Mỗi một người đọc tác phẩm của mình là một tác giả thứ hai, họ thẩm định lại giá trị từng Chữ và Nghĩa, và họ có toàn quyền hiểu một chữ khác hay hoặc thích nghi hơn chữ mà tác giả đã viết.
Chẳng hạn tôi đọc lại thơ tôi trong bài “Ơn Em”, đã chỉnh lại câu "điệu vần lóng lánh duyên xưa" thành "điệu vần lánh lóng duyên xưa". Duyên Xưa, Lánh lên và Lóng lại trong lòng mình một Nghĩa ân tình có phải là đẹp lắm không?
Mới ngày hôm qua, một đọc giả gửi lời hỏi tôi: Có phải anh vừa sửa lại một số Chữ trong bài "Ơn Em"?. Tôi cám ơn người đọc có trí nhớ thật tốt viết lại những Chữ trong câu của bài thơ nguyên thủy. Tuy nhiên, tôi vẫn chưa hài lòng về Chữ và Nghĩa trong bài thơ đó.
Ơn em nhắc tình hạc vọng
đường trăng sóng bước chân thơ
tung tăng ý lời đối bóng
điệu vần lánh lóng duyên xưa
ơn em môi vừa trổ ngọt
ru tình ngon giấc mơ nồng
nghe vui quyên oanh thánh thót
hát xanh biếc đọt tơ hồng ...
Nói về "Ơn Em", từ nguyên nhân viết đến Chữ Nghĩa trong thơ.
Có thể từ một ngẫu nhiên như chiều nay, giữa cái lạnh nơi miền Đông Bắc Mỹ. Chợt thấy thèm một bếp lửa quê nhà. Có lẽ cảm được cái thèm này, mà thằng bạn láng giềng cho ngồi nơi phòng khách với tí tách lửa reo trong lò sưởi, với chút nồng của hương rượu Martin. Và đặc biệt, nghe vài bản tình ca lời thế nhân ngân nga theo mạch đất. Để lại ngẫm về ơn người khi “dòng sông đã qua đời”, để “níu tay nghìn trùng”, để “yêu trong nỗi vui đợi chờ”!
... Ơn em thuyền duyên hư ảo
vượt đời giông bão hồ nghi
nhẹ tênh cánh buồm tâm đạo
lướt qua lối dạo huyền vi
ơn em tầm nhìn vạn lý
gửi lời tri kỷ vào thơ
phối âm khúc tình tuyệt mỹ
khởi duyên hệ lụy vô bờ!
Chữ và Nghĩa tuyệt vời. Đọc để thấm, nghe để ngấm. Thơ và Nhạc không bao giờ khép lại cánh cửa âm hưởng. Đó cũng là lý do thơ tôi không thường để lại tháng năm sau mỗi bài. Trừ những bài phải mang cột mốc thời gian để thấy sức tàn phá của bom, của lửa, cho niềm đau như vết cắt đương thời trên một không gian tôi đi qua và thơ ở lại!
Tình yêu, không có trước và sau của chữ nghĩa trong thơ. Dẫu một chốc làm nên cuộc tình, nhưng khó mà bỏ quên hay xóa mất cuộc tình như một cái click trên keyboard để lại khoảng trống. Sau khoảng trống hư vô đó, vẫn hiện hữu em, hiện hữu người và hiện hữu dòng sông!
Và thế là có "Ơn Em" trong đời. Ơn từ ý, từ lời ở đâu đó gửi tới chạm nhẹ Lánh lên và Lóng lại trong lòng mình, đủ làm những nốt thơ rung lên như tiếng hạc vọng cuối trời.
Tiếng hạc lưng mây!
Tiếng hạc quê mình!
Tiếng hạc của tình!
Còn nguyên em, nỗi nhớ nhà
còn nguyên anh, những thiết tha cội nguồn
nguồn nhà, hiện mỗi chiều buông
mắt vần mây tím điệu dồn cố nhân
...
nhớ nhà, nguồn cội mênh mông
dọi lòng lư thảo nỗi bâng khuâng chiều
thu nguyên hạc vọng cung tiêu
trỗi dư thương khúc rong đều bóng câu!
Bài “Hạc Vọng” viết lên từ đó, và người đọc nhắc đến nó không chỉ là những dòng thơ, mà còn minh họa đôi chim hạc bay trên bầu trời xanh thẫm, trong một thư viện net. Không “Ơn Em” thì phải gọi là gì? Một chuỗi nguyên nhân cho một bài thơ cũng đủ chất đầy khoang một con thuyền duyên. Dẫu hư ảo vẫn thấy đẹp vô cùng.
Một phố đời có thật đã xa. Một phố tình vốn ảo cũng mờ. Có tiếc nuối như Bùi Giáng: "Có mùa xuân mà bỏ mặc không hay". Vẫn thấy buồn hiu hắt, khi nhìn bầu trời du cư, mây trắng vẫn bàng bạc bay vào quá khứ. Một quá khứ dài dằng dặc từ hồi tưởng đến va chạm cọ xát nhau qua ngày đêm trăn trở. Một tiếng guốc vọng, một tà áo dài bay, một lời nhắn hỏi... đan xen vào nhau trong màu thực ảo .
Thực lắm đa đoan, đa của hằng hà vụn vỡ, đoan của trắc trở ân tình. Ảo của vô minh, vô của sắc không, minh của ngụy ngữ
Thực Ảo là ngữ cảnh của thế nhân, là sự hòa hợp khiên cưỡng khi nhân danh Con Người mà không chịu tách bạch: Con là chi và Người là gì ? Nên đời vẫn nhốn nháo thị phi dọc chu kỳ sinh tử.
Ai đã từng ẩn tích trong thiền tịnh nghe dụ ngôn mà ngộ được sắc không mới dám đặt sinh tử lên bàn cân thế tục, để thấy nghĩa Sinh nặng chình chịch quằn xuống, đẩy nghĩa Tử bay lên nhẹ như chiếc lông hồng. Không được thế, chớ hoán ngữ điêu ngôn vỗ ngực xưng ta là người trí tuệ. Từ người đến Người có một khoảng cách đủ xa với thứ trí tuệ nhân danh. Nếu không dùng tâm hòa, khoảng cách đó đủ dìm chết danh phận của Người, trở về căn sinh đại thể của Con. Thấu được nghĩa của Con và Người, là thấu được lẽ nhân sinh huyền nhiệm, bước qua cầu sinh tử nhẹ hều.
Buông nhịp gõ để những giọt nghĩ lắng xuống ngấm vào tâm thức. Khi chữ nghĩa hồi sức, ta nhìn cái bóng của ta, tức bản ngã sinh tồn vẫn thường hằng bám gót trên đường phiêu lữ. Mất cái bóng là mất phần định hướng Đông Tây. Mất sự hồi tưởng lăn vòng theo thực tại khi muốn chạm tay vào mặt đất quê xưa để vuốt mắt cho một loài hoa đã quá giờ được nở, trên hành trình đến và đi của vạn vật. Mỗi điểm trên hành trình, có ngoái sau dòm trước mới thấy sự hiện hữu đáng giá. Trân trọng giữ gìn điều có thể trong những điều không thể, để tiếc từng khoảnh khắc mất đi chẳng còn gì lưu lại.
Chữ Nghĩa hóa thân tôi
bay theo lời hạc vọng
ơn em từ nghìn trùng
về chập chùng cánh mỏng!
Cao Nguyên

Thư Viện

Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng

Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng Lời ngỏ Hội Quán Bến Trăng được thành lập từ mối giao tình thân quí với các Anh Chị Em mà Cao Nguyên đã biết tro...