Duyên Khởi
Ta từ bỏ cuộc ra đi
Ta từ bi hận say ngà
mượn người hơi thở chung hoà lời đau
ưu phiền chẻ vụn chia nhau
gối tâm mà ngủ ru hầu giấc vui
Ta từ biệt chốn chôn nhao
bước đi trên sóng nghe xao lòng người
cố gây lên một tràng cười
tiếng nghe lạ hoắc vỡ rời âm ba
Ta từ mê hoặc lòng ta
nhủ trăm năm chớ thở ra mà buồn
nhờ em nhắc cuộc càn khôn
đã thôi nước mắt đổ dồn vực sau
Ta từ tự xoá vết sầu
đã nghe duyên khởi hát màu trúc thanh
thấm hồng âm sắc long lanh
ơn em tràng kết chuỗi lành hạnh nguyên!
Cao Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét