Thơ Nhạc Tháng Tư
Nỗi Nhớ Khôn Nguôi   
Mới tháng hai mà đã nhớ tháng tư
Trời gió chướng được mùa nước mắt
tràn qua tim chảy suốt đời người 
Từ phố Bolsa ta nhìn thấy lửa
cháy đỏ trời dọc theo Sông Ba
Bạn bè chết nhớ tên từng đứa
gọi nhau vào bi khúc xót xa 
Tây Nguyên ơi, gót hồng đất đỏ
vội vàng chi đi chẳng giã từ
để bây giờ còn nghe tiếc nhớ
núi rừng xưa in cả bóng người 
Ruộng đồng hỡi luống cày đất vỡ
gieo cho xanh hạt giống tình người
Từ mỗi chỗ đau buồn rất thật
triệu đóa hồng nhân ái mọc lên.
Cao Nguyên 
---
Nhạc: Đình Đại / Trình bày: Thu Sương / Video: Thi Hạnh 
@ 
Tiếng Hát Tự Do 
Tiếng hát Tự Do bao giờ cũng đẹp,
sao các anh giam tiếng hát vào tù?
Có phải các anh thật lòng ganh ghét,
không được như người biết hát Tự Do 
Tiếng hát Tự Do bao giờ cũng đẹp,
cho tiếng yêu thay tiếng nói bạo quyền
Mỗi lời hát ra mỗi lời mơ ước,
đất nước tự cường, đất nước Tự Do 
Anh là ai! hãy ngẩng đầu lên hát
lời Tự Do cho tổ quốc Việt Nam
Thề không theo bọn người thát đát
làm nhơ danh hào khí cha ông 
Anh là ai! hãy ngẩng đầu lên hát
lời Tự Do cho tổ quốc Việt Nam
Hát vang lên hỡi tấm lòng tuổi trẻ
vì hôm nay, và mãi mãi về sau 
Hát vang lên ta hãy hát vang lên
Tự Do Việt Quốc Anh Hùng! 
Tổ Quốc Màu Cờ  
Đã cuối Tháng Tư . 
Trời không có nắng 
Đất buồn, cỏ úa màu 
Nhìn giọt mưa lăn bên ngoài cửa vắng 
Nhớ mắt người đẫm lệ dưới khăn tang 
Vẫn thế bao năm 
Bao mùa thao thức 
Ngắm lặng dòng miên sầu
Chảy mãi không ngưng qua nghìn dâu bể 
Mỗi chặng nhìn, hỏi: Tổ Quốc ta đâu? 
Tổ Quốc đây 
Trong con tim rướm lệ 
Khóc Quê Hương sông núi điêu tàn 
Hỏi nhân gian Dân Tộc nào đau thương  thế 
Mà hằng triệu người phải bỏ nước ra đi 
Phải ra đi để tránh những đòn thù  
Phải ra đi để giành khí tiết gởi về sau 
Phải ra đi dẫu nhớ Quê mình da diết 
Nhưng phải đi để giữ Tổ Quốc màu cờ . 
Rừng Ơi 
cư dân cũ, từ vùng trời xa vắng
gọi rừng xưa, ta nhớ lắm - rừng ơi!
thương mùa cây cúi đầu buồn tháng Hạ
lá chịu tang qua mấy chục năm rồi 
lúc ta đi, rừng sâu còn ngún lửa
lửa hận thù, cháy quá nửa đời ta
cháy bỏng màu da, làm sao lành vết sẹo
chung niềm đau, ta chẻ máu nuôi rừng 
nửa máu ta có giúp rừng sống lại
đất có mừng lá biếc nẩy chồi xanh
cây có vui khi chim về hái trái
hoa có cười cho hương tỏa vây quanh 
ôi nhớ quá, rừng ơi! ta nhớ quá
cao nguyên xanh, hoa lá ấy - hồn ta
và cả máu chia cho rừng thuở ấy
nhắc ta về, dù bữa hẹn còn xa 
về xem nắng ghẹo hoa tươi rói mặt
về thăm cây lành hẳn vết thương chưa
về ngồi giữa nắng mưa nghe đất hát
khúc đồng dao từ những khát khao xưa 
thơ ta đó, rừng ơi! ru chút nhé
ta chưa về thăm đất mẹ chiều nay
sợ hàng cây còn long lanh ngấn lệ
ta với rừng sẽ khóc giữa vòng tay 
Cao Nguyên
---
thơ : Cao Nguyên
phổ nhạc và trình bày : Dzuy Lynh 
Giọt Lệ Hồng 
đã có bao lần 
em thấy 
giọt lệ hồng 
rơi 
đã có bao lần 
em hiểu 
vì sao 
giọt lệ - hồng? 
những giọt lệ pha máu 
từ tim 
chảy xuyên qua mắt 
buốt đau theo dòng chảy 
cay đắng suốt trăm năm 
đã có bao lần 
em biết 
tại sao có giọt lệ hồng? 
nó kết tụ bởi máu và nước mắt 
từ những cái chết 
vì muốn bảo vệ quê hương và đồng loại 
vì muốn đối kháng với những quyền lực quỷ ám 
vì muốn giữ lại lương tri trong nghiệt cay thù hận 
em hiểu 
tại sao hôm nay 
anh bị chấn động 
viết những dòng 
không thường hằng có trong anh 
bởi chỉ vì 
hôm nay 
anh muốn viết 
về một thời đã qua 
đầy nước mắt và máu 
của bạn mình 
chết bởi 
một viên đạn 
một liều thuốc độc 
một dây treo cổ 
giọt lệ hồng 
đang chảy trong anh 
và chung quanh anh 
có thể anh sẽ viết cho em 
hiểu thêm những điều gì đó 
về những giọt lệ hồng 
trong tháng Tư đen và trước nữa 
mà cũng có thể là không 
vì anh sợ mình không vượt khỏi 
những lần tim chảy máu 
những giọt lệ hồng 
mãi chảy 
trong anh 
trong đời bạn bè anh 
trong dòng sống 
trong dòng chết  
giọt lệ hồng không ngưng tụ 
trong đá sỏi 
trong giá băng 
trong câm lặng 
mà chảy xuyên suốt qua mọi rào cản 
của vô tri 
bất giác 
anh đang cảm thấy 
lòng mình thổn thức 
bên cạnh những ngôi mộ 
chôn trong ký ức 
từng dãy 
từng hàng 
xác của bạn anh 
những người ruột thịt của anh 
họ đã đứt ruột ra đi 
họ đã chia thịt cho xứ sở 
và máu họ trộn vào 
không gian mưa lũ 
đỏ au! 
Em ơi 
có thể đây là bài thơ tự do hay nhất 
mà anh viết 
có thể đây là một đoạn 
trong bài điếu văn anh gởi cho bạn bè 
cho những Cha, Chú, Anh, Em 
đã nằm xuống 
vì những chữ Tự Do, Bác Ái, Nhân Quyền 
Bài viết hôm nay 
em nhớ 
không nặng lòng thù hận 
mà nặng nỗi tiếc thương 
những người đã hy sinh 
cho quê hương 
và gởi lời cảm xúc 
đến những con tim 
đang chảy 
giọt lệ hồng 
em cũng nhớ 
không có sự bi thảm 
vì người anh hùng không chết 
cho những cưu mang lừa dối 
và lòng thương hại 
và em nên nhớ 
sự ra đi 
chững chạc và dứt khoát 
của những con người 
có trái tim chân chính 
xuyên qua 
những giọt lệ hồng. 
Cao Nguyên 
---
Thơ: Cao Nguyên / Nhạc: Vĩnh Điện
Ca sĩ: Tố Lan 
Guitare : Đặng Bình 
Chương trình nhạc 30/04/2014 tại Paris 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét