Hương Xuân
Hương Xuân mấy độ mơ về
kể từ thuở ấy tóc thề ngang vai
đã nghe lòng hỏi vì ai
Hương Xuân ngào ngạt trong vườn
ngõ sau cổng trước thiên đường tuổi mơ
gọi tình ướm chữ vào thơ
dõi trăng nhặt bóng, theo hoa tự tình
Hương Xuân quyện ánh bình minh
điểm trang tuổi ngọc, gợi hình nước non
đường quê lá cỏ xanh thơm
tiếng ve rộn gọi sân trường phượng rơi
Hương Xuân lay động tâm chiều
cõi trời ký ức cánh diều ước mơ
gởi tri âm những dòng thơ
nhắc ngày xưa ấy bây giờ chao nghiêng
Hương Xuân âm vọng trinh tuyền
đập gương tìm bóng chạnh niềm cố hương
ngỡ mình lạc bến Sông Tương
nghe khoan nhặt khúc đoạn trường rong ca!
Cao Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét