mùa chinh phụ
sương lạnh ngợp hồn vây phố cũ
núi chập chùng mây phủ kín ngày
ta về chốn một thời lưu ngụ
người đã xa như cánh vạc bay!
bỗng dưng nhớ đến mùa chinh phụ
trắng rợp đồi thông hoa sắc tang
hai hàng nến cháy soi không đủ
những bóng người đi trên phế hoang!
Cao Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét