Xuân Thơ
Thơ ơi có biết lòng ta nhớ
nỗi nhớ ùn cao chạm ánh sao
gọi Thơ ta nén từng hơi thở
sợ loãng dòng mơ vỡ ngọt ngào
Sáng gặp Thơ, trời lất phất mưa
vai Thơ hạt nước chảy như đùa
ta đưa tay hứng hương bồ kết
Thơ ghé môi cười thơm tóc xưa!
*
Lòng thơ có biết tình ta thương
từ thuở ngồi xem Thơ tỏa hương
chỉ tiếc mưa vờn hoa biếng trổ
nhụy mới gầy thơm bỗng ngập ngừng
Chiều xa Thơ, vừa trăng bừng lên
tim vui nghe lời Thơ gọi tên
trên đường về lòng ta hóa bướm
chập chờn bay trên môi Thơ đêm!
*
Ngày Xuân Thơ đầy ngõ vạn hồng
tình ta vui sau đêm tàn Đông
chẳng gió, thôi mưa, vừa nắng rỡ
trên từng nụ biếc nở hương thơm!
Cao Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét