Thi Sử
theo dòng thi sử xem kỳ tích
trống Phú Xuân, vó ngựa Thăng Long
thuở dựng nước trời xanh ngọc bích
thời xây non đất ánh hồng tâm
truyền thuyết Âu Cơ, lời linh hiển
kẻ lên non, người ra biển tạo đời
kẻ lên non quên lời mẹ dặn
khi vỡ nương, chặt đứt dây nôi
đất vỡ mạch, đời lầm than quá đỗi
hồng hạc bay cánh mỏi nhớ rừng ngô
trên phế tích quách thành chen cỏ rối
người trầm ưu, mùa đợi gió hong mồ
nghiêng bia vỡ, soi trăng tìm cổ tự
viết lại dòng thi sử đã mờ rêu
thắp sáng trầm hương ngày tháng cũ
rọi đường cô phụ trở về kinh!
Cao Nguyên
@
Poetical history
Learning the poetical history to know some exploits
of Phú Xuân wardrum and the horsesteps in Thăng Long
in olden times when the nation was first made
the sky was sapphire blue and the land glistened with fervid hearts
The legend of Âu Cơ is supernaturally powerful
Some went up the mountains, others went to the sea
The mountaineers forgot what Mom had taught
When ploughing up the virgin land, they cut off the blood ties
The land was broken, life became extremely hard
The flamigoes were tired having flown a long way from the corn fields
The ruins of ancient citadels were overgrown with wild grass
The people were plunged in sorrow, waiting for the wind to dry the graves
Turning the broken gravestones under the moonlight seeking ancient characters
Trying to rewrite the faded poetical history
Burning the aloe wood of the olden times
I want to ligth up the way back home for all the widows
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét