Thứ Hai, 30 tháng 9, 2024

NHỚ SÀI GÒN

NHỚ SÀI GÒN 


Nhớ Sài Gòn 
Thơ: Cao Nguyên
Nhạc: Đình Đại
Ca Sĩ: Đỗ Như 
Video: Vũ Doanh - VIETV DC
(Chương trình giới thiệu các tác phẩm của Cao Nguyên
Virginia - 28/9/2024) 
---
Nhớ Sài Gòn
Chiều nay sao thấy buồn chi lạ
nhớ Sài Gòn – nhớ lây sang em
nắng nghiêng xuống mưa tuông hối hả
tay che đầu giữ tóc thôi bay
Nhớ môi em run theo gió lạnh
quàng tay nhau chân bước như say
lời em nói dường như đặc quánh
khi nụ hôn miết xuống môi đầy
Chiều nay sao thấy buồn chi lạ
nhớ Sài Gòn – thương cuộc tình xưa
nghe tiếng ve gọi tình ra rả
vòng đôi tay đan võng đong đưa
Mưa phủi nắng chảy trên sóng lá
xô giọt buồn lóng lánh trôi xa
cứ thấp thoáng trong anh tháng Hạ
giọng cười em rộn rã trong mưa
Chiều nay sao thấy buồn chi lạ
em ơi Sài Gòn! Tình, Nắng và Mưa
anh nghiêng vai trút đời vất vả
hồn mân mê tìm chút hương xưa
Chiều nay sao thấy buồn chi lạ
nhớ Sài Gòn – nhớ lây sang em
khi mưa rào xô tan đọt nắng
chờ anh về hong tóc qua đêm.
Cao Nguyên


Giới thiệu tác phẩm của Nhà Thơ Cao Nguyên

Giới thiệu tác phẩm của Nhà Thơ Cao Nguyên


Giới thiệu tác phẩm của Nhà Thơ Cao Nguyên

Tại

         Hội Thánh Tin Lành Việt Mỹ

   4701 Arlington Blvd, Arlington Va. 22203

        Vào ngày Thứ Bẩy 28 Tháng 9 2024

                   Từ 2 tới 5 giờ chiều.

         Video & Hình ảnh: Phạm Văn Tuấn.

                  PvTuan   30 Sep. 2024.

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2024

Giới Thiệu Tác Phẩm Nhà thơ Cao Nguyên

Giới Thiệu Tác Phẩm Nhà thơ Cao Nguyên


Chương trình giới thiệu tác phẩm nhà thơ Cao Nguyên
Virginia - 28/9/2024 (Video: Liên Phạm)

Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2024

Thứ Ba, 24 tháng 9, 2024

Hành Trình Nhân Ái hội nhập vào Con Đường Nhân Bản

Hành Trình Nhân Ái 
hội nhập vào Con Đường Nhân Bản


Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới vì Nhân Quyền - Sydney 2017

Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2024

Huyền Diệu Tình

Huyền Diệu Tình



Đâu cần thiết phải hoa rực rỡ
mới thấy tình rộ nở trong tim
khi ven đường nhìn hoa dại nở
cũng vui lòng chung bước đi lên
Đời hẹp giữa bao la vũ trụ
còn thấy nhau là đủ tình vui
khi trời thu mây đen vần vũ
gọi tin yêu hội tụ vào tim
Ấm nồng thế còn mong chi nữa
này em yêu thổi lửa bùng lên
rọi hồng thắm từng trang tình sử
ý hợp lời ngôn tự giao tâm
Phong linh gõ rộn ràng trong gió
ngân bồi hồi cung điệu tri âm
mười ngón thoáng trên bàn phím gõ
huyền diệu tình từng độ sắc hương .
Cao Nguyên

Thứ Hai, 16 tháng 9, 2024

Âm Vang Sài Gòn

Âm Vang Sài Gòn


Âm Vang Sài Gòn
Chiều lên thành phố hẹp dần
người đông đường chật chen chân mệt đời
tới lui trong nỗi lo tôi
an lành như thể cầu trời rủi may
Sài Gòn mở tám hướng quay
về đâu để gặp những khuây khỏa tình
xưa đi vấp gãy bình minh
nay về nhặt lại những lung linh đời
Cổng trường áo trắng tinh khôi
ẩn trong ký ức bồi hồi ngắm đau
ngoái nhìn lạ hoắc trước sau
dẫm chân lên bóng rũ màu thời gian
Hẹn nhau đứng giữa chiều tàn
để nghe từng chặp âm vang Sài Gòn
của thời lá rắc thu vàng
trên con đường gót đài trang gõ giòn!
Cao Nguyên
---
Sài Gòn - Hòn Ngọc Viễn Đông
Sài Gòn Niềm Nhớ Không Nguôi
Sài Gòn nghe gọi mà thương
Duy Tân .. Nguyễn Huệ .. con đường dư âm ...
---
Mời các bạn nghe Nghê Lữ diễn đọc bài "Thành Phố Mẹ"
NetViet Sai Gon - Niềm Nhớ Khôn Nguôi

Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2024

Mảnh Vụn Băn Khoăn

 Mảnh Vụn Băn Khoăn


Yên tâm nhé anh mới vừa bóp vụn
những băn khoăn em bỏ xuống trũng đời
mong em vui được một thời quên lửng
thôi nhắc mình đong đếm những đầy vơi
Hãy cười với tuyệt vời em có được
khi xua tay từ khước những hoài nghi
lòng thanh thản vượt dốc đời gió ngược
mai sẽ về đúng chỗ khởi đầu đi
Anh vẫn bên em thầm thì kể chuyện
về anh chàng Lưu Nguyễn lạc đào nguyên
chính bởi băn khoăn đã về lại biển
mặc đời nhìn cười chê hắn thằng điên
Đừng phẩn nộ những tia nhìn hỗn xược
biển hay rừng đời biết được bao nhiêu
mảnh vụn băn khoăn theo chiều gió ngược
tả tơi bay vào trũng lặng buồn hiu
Anh an tâm . Em không còn bối rối
trên đường đi hoa rọi ánh mặt trời
như cần anh kể chuyện tình rất mới
cho nụ cười luôn tươi rói tuyệt vời
Cao Nguyên

Gió Mùa Em

 Gió Mùa Em



Anh đang trên con đường vào thu giữa điệp trùng những ngọn núi tiếp giao trong vùng Monticello của thành phố Charlottesville - thành phố hiện đang còn dẫn đầu trong mười thành phố tốt nhất nước Mỹ về môi sinh và những thắng cảnh đẹp - phía nam tiểu bang Virginia.

Qua khỏi Apple Hill, đường một chiều uốn lượn vút lên trên các triền đồi. Kiếng xe cứ loáng lên những vạt nắng đủ sức chui qua những táng lá rợp bên đường. Chen trong nắng là sự dàn trải đủ sắc màu của lá chớm thu. Xe chạy nghiêng theo triền dốc để lên những tầng đồi rợp vàng của nắng trộn lá. Dòng nghĩ anh theo lá rùng mình chuyển động trong sự tĩnh lặng của không gian vượt cao khỏi tầm những tiếng thở nặng của cuộc sống đời thường.

Những tế bào diệp lục đang thoái hóa trên phiến lá cơ hồ lao xao trong anh nỗi khát khao nhẹ nhàng của một tiếng rơi vào hố thẳm của chính mình. Nếu không có những chiếc lá thỉnh thoảng chao xuống đậu trên mặt hồ, tưởng chừng anh có thể vớt được những đám mây trôi bồng bềnh trong nước.

Chân mây gợn vàng pha tím, cái màu dẫn dụ tâm ta bước qua lằn ranh hiện thực đi vào quá khứ biết nuông chìu những đam mê. Khung cảnh tuyệt vời vào thu ở chỗ anh như thế, nhưng anh quá tệ, không viết được một tác phẩm hay. Phải chi em đang ở đây, để đẩy những dòng chữ thoan thoát bay ru vàng cả mây và phiến lá trong một vùng trời nước trong xanh.

Sao em viết dễ quá, một tiếng rơi nhỏ nhặt bên đời cũng làm thành một trường khúc đủ cám dỗ anh nhập vai vào dòng nghĩ của em. Anh thì chỉ biết nghĩ, những ý nghĩ chân thành với bối cảnh, nhưng khi viết, còn phải lo kiểm soát từng con chữ theo mấy ngón tay vụng về của anh trên bàn phím. Gõ thì chậm mà ý tưởng cứ chạy đi không cách gì cưỡng lại. Cố níu, những mắt xích sự kiện đã không còn liên tục, thế là hỏng.

Em đã từng chê anh về cái tội lười biếng kiểm soát con chữ, nên những gì anh viết, theo anh - có ý thì hỏng lời, mà theo em - được lời thì mất ý. Mà anh, em biết, vốn là người tự ái khiếm thị, nhắm mắt và tin ở mình, nên chi suốt đời sẽ không bao giờ viết được một tuyệt phẩm theo cách gọi của em. Đành thôi, cái nết đánh chết cái đẹp, vậy mà em đã bằng lòng anh về cái nết ấy. Cũng ngộ.
Thế là anh tự tin viết và gởi đi. Biết là khi đọc, em sẽ cười khúc khích về một anh chàng ngố đang ngắm cảnh trời đất vào thu mà còn vớ vẩn về một dấu yêu xa. Đã bảo, đi đâu anh cũng thấy em mà. Bởi em như gió, anh như lá . Xanh, vàng - anh, tùy gió mùa em.
Cao Nguyên

Thư Viện

Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng

Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng Lời ngỏ Hội Quán Bến Trăng được thành lập từ mối giao tình thân quí với các Anh Chị Em mà Cao Nguyên đã biết tro...