Thứ Sáu, 6 tháng 10, 2023

CLB Tình Nghệ Sĩ Phỏng vấn Văn Thi Sĩ Cao Nguyên

CLB Tình Nghệ Sĩ Phỏng vấn Văn Thi Sĩ Cao Nguyên

Mời quý vị và các bạn xem CLB Tình Nghệ Sĩ Talk Show số 323 do Cao Minh Hưng thực hiện trên Đài IBC-TV: Phỏng vấn Văn Thi Sĩ Cao Nguyên, Hội trưởng đại diện CLB Tình Nghệ Sĩ ở Washington D.C.
Part 1:



Thứ Năm, 5 tháng 10, 2023

Mình Ơi


Mình Ơi
Mình ơi! đã ngủ chưa mình
nếu chưa, cùng với anh nhìn Sông Trăng
Sông như một dải lụa xanh
gió xao mặt nước, sóng long lanh vàng
nhìn Sông, Sông đã tràn Trăng
từng li ti sóng rực vàng cuộn dâng
giả như anh thực là Trăng
và em Sông ấy, chắc lòng nhẹ tênh
Không cần nhớ, chẳng cần quên
giữa chu kỳ hẹn trong mênh mông tình
bềnh bồng thoáng giấc phiêu linh
chợt bừng mắt đã thấy mình giữa không
Thủy chung còn lại tấm lòng
như trăng trong nước - một dòng hạnh nguyên
chỉ cần sóng gió tịnh yên
tâm ta thanh thản dạo phiên khúc tình
Thôi đi ngủ nhé, ơi Mình
đêm mai, Sông vẫn giữa tình tự Trăng
là còn duyên ấy trăm năm
cho anh còn mãi gọi thầm: Mình ơi!
Cao Nguyên
@
Phổ Nhạc: Như Ngọc Hoa
Hòa Âm: Cao Ngọc Dung
Ca Sĩ: Diệu Hiền

---
Mình Ơi - Diệu Hiền

Thứ Ba, 3 tháng 10, 2023

Đà Lạt và Tôi

 Đà Lạt và Tôi

Đà Lạt với những hàng cây thông - là biểu tượng suốt đời mãi nhớ
Thông là chất thơ hiện hình của Đà Lạt, là dấu ấn khó quên của những người từ đó ra đi, và của người muốn về thăm nơi đó.
Có những cái rất riêng của Đà Lạt, không thể nhầm lẫn, không thể pha trộn. Tỉ như bạn không thể tìm ở đâu ra cái mùi hăng hắc của nhựa thông trong những đêm Đông hồng lửa.
Cũng như bạn không thể tìm đâu ra cái màu hoang dại mà dễ thương của những khóm Dã Quỳ. Dù rằng ở Đà Lạt, bạn dễ tìm ra đủ mọi loại hoa, từ cao quý như Lan, nồng nàn như Hồng, lãng mạn như Mimosa.
Đến từ một ngắm nhìn thực thể, hay đến từ một cõi nhớ về. Đà Lạt có nét đẹp của những bức tranh quê mịn màng và bình an. Đà Lạt có sự hoàng tráng với những thác nước
luôn tuôn chảy trong ánh sáng rực rỡ của trời chiều. Đà Lạt có sự trầm mặc của những thảo nguyên vùi ngủ dưới sương mù.
Cái Sắc và cái Vẻ của Đà Lạt không ai có thể nói hết. Có chăng là những lời ghi qua nhạc, qua thơ, qua nét cọ, qua máy hình thu nhận được.

Những cái đó còn quá ít ỏi trong một Đà Lạt bộn bề sự giàu có về bản sắc và âm hưởng. Nên đừng ai nói là họ đã trải qua và thấu hiểu nhiều về Đà Lạt.
Tôi chỉ là một khách lãng du, đến Đà Lạt với chút duyên sơ ngộ của mối tình đầu. Tình với người thì tôi không giữ được. Nhưng tình với Đà Lạt thì mãi mãi còn trong tôi. Dẫu
sao thì tôi chưa hề phủ nhận cái nguyên nhân tôi yêu Đà Lạt quá vì ở đó còn thấp thoáng bóng một người:
"...Hồng Phước ơi! Em ở đâu rồi
anh tìm em suốt những ngày trời rạng rỡ
anh tìm em suốt những buổi mù sương
cũng chỉ gặp được em trên ngàn nẻo nhớ..."
Nhưng với bạn thì sao? Dẫu không có ai riêng tư của bạn thấp thoáng ở đó. Vẫn có trong tim bạn một Đà Lạt đáng yêu. Riêng điều này, bạn đã hơn tôi.
Tôi không nhắc đến Đà Lạt như một bố cục. Mà là một tổng thể pha trộn giữa màu sắc, âm thanh và lòng người.
Đến hay đi từ nơi đó, Đà Lạt vẫn còn trong ta những cảm xúc khó quên. Tuy rằng hôm nay Đà Lạt không còn những thứ nguyên xưa. Vị trí những hàng thông trong Thơ và Nhạc gởi về Đà Lạt không còn nhiều nữa.
Có chăng chỉ là lòng hoài niệm về một Đà Lạt xưa.
Cao Nguyên
---
Đà Lạt / Tranh Cao Nguyên



Thứ Hai, 2 tháng 10, 2023

Tưởng Nhớ Vọng Ngày Xanh

 Tưởng Nhớ Vọng Ngày Xanh 

Hòa Bình Thương Đau

Sau 20 năm chiến tranh do cộng sản phát động theo chủ trương "giải phóng miền Nam" với hậu quả gần 2 triệu người chết và sông núi điêu tàn, nhân tâm ly tán.

Trước thảm cảnh ấy, người dân Việt nào không mong muốn hòa bình. Rồi hòa bình cũng đến khi cộng sản miền Bắc cưỡng đoạt miền Nam.
Non sông thống nhất ba miền
nhưng bao oan nghiệt triền miên bạo hành ...

Gần nửa thế kỷ qua, quê hương Việt Nam chịu bao nhiêu đau thương trên mặt đất và trong lòng người. Ai cũng hiểu tất cả tội ác do cộng sản gây ra với mục đích chung quyết là hủy diệt tình dân tộc và đặt Việt Nam vào lộ trình Hán hóa theo thuyết âm mưu của Tàu cộng.
Hòa Bình thương đau đúng như lời nhạc sĩ Vĩnh Điện mở lời cho ca khúc "Hãy Nói Cho Tôi Nghe Chuyện Hòa Bình":
(Ngày hòa bình có những gì?
Có đạn bom, có xe tang? Có bà con, có anh em giết nhau không?)

Xác nhận cùng chiến hữu là 46 năm qua, hòa bình trên quê hương mình vẫn còn nhiều bom đạn, xe tang và anh em giết nhau để thủ lợi, từ phá rừng đến cướp đất. Mức độ tàn ác của Việt cộng luôn thâm độc cả trong chiến tranh và hòa bình.

Cảm nhận hôm nay từ ca khúc " Hãy Nói Tôi Nghe Chuyện Hòa Bình" được nhạc sĩ Vĩnh Điện viết từ năm 1969, thời gian còn trong chiến tranh tại miền Nam. Thời gian thương đau đã nhắc tôi viết bài " Đi Vẽ Hòa Bình":
Đi Vẽ Hòa Bình

đêm qua, em từ đất về
hiển nhiên thân xác ê hề bụi vương
hồn đau, phách đợi thiên đường
kể từ em bỏ chiến trường ra đi

đá buồn, mưa khắc chữ bi
mờ trong xa lắc xanh rì cỏ rêu
tuổi em hồi đó bao nhiêu
chắc như vừa chỉ biết yêu lần đầu

vậy mà đi hút vào sâu
không lời kịp nhắn về đâu, chỗ nào
nền trời vắng một vì sao
lòng người nước mắt rưng đau dọc đời

em về ngồi giữa chơi vơi
uống trăng như thể rượu mời thuở xưa
hỏa châu sáng mấy chưa vừa
còn chong con mắt thắp thừa lòng tin

(rằng ta đi vẽ hòa bình
trên lưng cuộc chiến để tình thăng hoa!)
rừng đang xanh bỗng lửa òa
đất quằn trong lốc, khói nhòa bóng em!

bao nhiêu năm nhân loại tìm
chưa ra bản vẽ hòa bình của em
tấm lưng cuộc chiến còn nguyên
chỉ thêm vết đạn xuyên tim xoắn vào!

Cao Nguyên

HÃY NÓI TÔI NGHE CHUYỆN HÒA BÌNH
(Ca khúc Vĩnh Điện) - Tâm Thư trình bày

---
FB Vọng Ngày Xanh 

Youtube




Chủ Nhật, 1 tháng 10, 2023

Ôm Trăng

 Ôm Trăng



thời ta sống dường như mùa nguyệt tận
nên người chờ một bữa được ôm trăng
biết không thể mà còn nuôi khát vọng
được một lần lịm chết giữa vinh quang
dẫu vinh quang đã là cơn huyễn mộng
người vẫn chờ hóa kiếp cuộc lầm than
như mơ thấy thiên đường trong cuộc sống
giữa khi đời là địa ngục trần gian
từ thuở mơ được làm người-phù-đổng
người đã nhìn sông núi ngập điêu linh
nhưng tiếc nỗi đôi cánh trần quá mỏng
vừa chớm bay, cánh gãy trước bình mình
sau hoàng hôn, tựa mình trong bóng tối
nhìn trăng lên, biết có mặt trong đời
đêm gập mình đau, uống lời hấp hối
thoát ra từ muôn lối bạn đi qua
trong mê sảng mơ ôm trăng mà ngủ
cho hào quang bao phủ xác thân mình
hồn bay thoát qua ngưỡng đời bức tử
quên sau lưng tiếng hú của loài kên
đáng gì đâu, niềm tin như hạt cát
giữa mênh mông sa mạc những hoài nghi
khi lịch sử không có gì để nói
trước trăm nghìn câu hỏi của hồn oan!
Cao Nguyên

Chủ Nhật, 24 tháng 9, 2023

Biểu Tượng Đẹp

 Biểu Tượng Đẹp



Là người Việt Nam phải rời xa quê hương tìm cuộc sống tự do. Chọn nước Mỹ là quê hương thứ hai.
Biểu tượng đẹp mà tôi đang có là hai lá quốc kỳ Mỹ - Việt được đặt trước tranh do tôi vẽ cảnh mùa xuân với hoa đào tại thủ đô Hoa Thịnh Đốn .
Trân trọng những biểu tượng đẹp là nhắc mình việc phải làm thường xuyên :
- Hướng tâm mong cầu quê hương Việt Nam được phục hưng.
- Thực hiện đúng trách nhiệm công dân nơi quê hương thứ hai.
Cao Nguyên

Thứ Bảy, 23 tháng 9, 2023

Tịnh Nhiên

 Tịnh Nhiên



vừa khi tình xướng danh em
tâm thơ đã biết tịnh yên khó gìn
chữ bề bộn, nghĩa thung thinh
vừa phóng bút đã chung chinh lời
đặt mình tịnh chút yên ngơi
lại nghe con chữ trùng khơi sóng cuồng
giả lơ vần điệu chập chờn
đâu hay ý trốn vào hồn gọi thơ
đành thôi nghiệp đã vật vờ
cố đưa tay khoát chỉ ngơ ngẩn lòng
mặc đời cuộc lữ hư không
tâm thơ đối bóng rót dòng tịnh nhiên
nhẹ thôi chữ nhé kẻo phiền
nhiễu âm ba sóng giữa phiên chợ đời
chu trình trọn nghĩa rong chơi
vu hồi hạc vọng lưng trời ngạo sương!
Cao Nguyên

Chủ Nhật, 17 tháng 9, 2023

Hốt Nhiên

 Hốt Nhiên



thơ người nhẹ như cánh chim
thoát bay, lại thoát bên hiên đậu, chờ
thơ ta, như nước be bờ
muốn thoang thoát chảy phải nhờ sóng dâng
thơ người vô lụy hồng trần
đi về thư thả thong dong một thời
thơ ta nợ nghiệp núi đồi
chông chênh chữ nghĩa lở, bồi hốt nhiên
người cho ta mượn vô biên
mở toang cửa tinh nhập thiền định thân
mời ta vô lụy hồng trần
nhắp hương trà đạo hát rong niệm từ
người cho ta mượn nụ cười
hòa theo tiếng hạc lưng trời ngạo sương
rót đời vào nắng gây hương
nghe thanh thoát khúc Nghê Thường nguyệt du
Cao Nguyên

Hạt Lệ

 Hạt Lệ



tên em đã không là hạt lệ
sao thích nghe nước mắt kể chuyện mình
đời nước mắt, em biết rồi – thật tệ
mãi bước đi trên dâu bể, gập ghềnh
chưa tròn tuổi, thôi ấp nồng vú mẹ
sữa nuôi con, cha đổi máu cho người
lạ lẫm ngắm tiếng cười rơi lặng lẽ
trên dung nham rát bỏng gọi là đời
em đã biết, nước mắt buồn như thế
còn mân mê hạt lệ ướm niềm tin
tiếng khóc vỡ trên môi tình rất nhẹ
cũng nghe cay sinh nhật tuổi đời mình
khi nước mắt biết mình là hạt lệ
nghiễm nhiên đi trong tự truyện không vui
đừng vớ vẩn hỏi đời sao như thế
cười lên em, mình đã trót sinh rồi!
Cao Nguyên

Thư Viện

Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng

Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng Lời ngỏ Hội Quán Bến Trăng được thành lập từ mối giao tình thân quí với các Anh Chị Em mà Cao Nguyên đã biết tro...