Thứ Hai, 28 tháng 2, 2022

Chào Mùa Xuân

 



Chào Mùa Xuân

Chào Mùa Xuân. Mùa của những niềm vui từ lòng người khởi lên trên cỏ hoa vạn sắc của những Mùa Xuân Quê Mẹ có đầy đủ những ân tình và lễ giáo lưu lại từ ngàn xưa trong hân hoan chờ đón một giao thừa vào Xuân Mới đánh dấu bằng ngày Tết cổ truyền.
Thơ Văn Nhạc cũng vào Xuân với bao niềm hoan hỉ từ mỗi tấm lòng con dân Việt mong cầu một đất nước bình yên.
Nỗi háo hức của tôi mong một chuyển mùa từ Đông vào Xuân có nắng ấm, hoa tươi với tình đời nhân ái. Chứ không phải trong tâm trạng người lữ khách đi Tìm Lại Mùa Xuân trong khu rừng phong trụi lá nơi vùng Đông Bắc Mỹ buổi tàn Đông với nỗi băn khoăn:
có gì vui
trên bước lưu vong
có gì vui
trên miền đất lạ
có gì vui
trong Tết xa nhà
có gì vui
bạn bè trôi nổi
có gì vui
trong men rượu cay!
Sự rủ rê mơn trớn hồn thơ từ háo hức đến nghẹn ngào. Ôi ngàn thông xưa nơi cao nguyên đang hóa đá. Ôi Hồng Lĩnh, Ba Vì nay đã rêu hoang! Nên mãi Thơ chờ Xuân nở hừng đông trên mặt đất để được:
uống no một bữa khát khao
nước nguồn sông Mẹ ngọt trào đáy tim
nghe không em! triệu lời chim
reo vui tấu khúc Bình Yên Lạc Hồng!
Những thân thương chỉ còn trong luyến nhớ, bởi cánh tay trần không thể chạm tới dấu yêu xưa. Đành dùng cánh tay thơ vói qua hoài niệm để chạm mùa Xuân. Chạm vào mạch đất quê mình đã khuất xa từ thuở lưu vong sau cuộc đổi đời, để thoát khỏi những đòn thù hung hiểm của bạo lực. Những đòn thù đập nát tình người, vùi chôn phẩm giá. Tàn phá cả một nền văn hóa Việt Nam vốn được xây trên nền tảng lễ giáo và nhân nghĩa!
Nỗi khắc khoải nhớ thương Quê Mẹ đối với người lưu vong, quật xuống dòng thơ những vết hằn u uẩn! Cho dẫu tôi đã chọn hướng nhân bản cho chữ nghĩa bước đi, đau thương và chua xót vẫn ẩn sau mặt nổi của Thơ. Viết từ quán triệt mà đọc như mặc niệm ngôn từ. Cánh thơ rũ xuống ngấm vào mạch đời những trầm khúc đau lòng. May còn chút hương thơ tỏa trong gió viễn phương nối nhịp tình người giữa hai bờ Đông Tây tạo nên nét sử thi làm quà đón Tết:
Em hỏi: Chào Xuân tình có biết?
thưa rằng: Tình vốn ở trong Xuân
nhờ nắng cành khoe mầm xanh biếc
nhờ em tình nở nụ cười xinh!
Để Thơ không lịm chết khi mùa Xuân hoài vọng chưa về. Tôi phải nhờ dáng thơ làm cứu cánh, giúp tôi đi nhẹ hẫng bước đời trên hành trình tìm lại mùa Xuân Văn Lang của giòng giống Lạc Hồng.
Thơ không chết vì Xuân còn sống mãi
Đời lại vui từ ấy có Xuân Thơ!
Phải rồi, tôi đang mong có một chuyển mùa. Với niềm mong quê hương được khởi sắc sau mấy chục năm lãnh thổ Việt Nam bị cộng sản thống trị, làm đất nước điêu tàn, văn hóa suy thoái, nhân văn và lễ giáo bị Hán hóa đến đau lòng.
chuyển mùa phá cuộc hôn mê
gọi người thức dậy hướng về tương lai
quên đen đêm, nhớ sáng ngày
giục Trời vỡ Đất, Người say Ân Tình
Từ nỗi cầu mong đến niềm hy vọng, tôi đã viết rất nhiều bài thơ gởi đến các bạn trẻ với ý thức tiếp truyền ngọn lửa đấu tranh chống bạo quyền, hưng phục quê hương như một sự trả ơn tiền nhân đã hy sinh máu xương bảo tồn nòi giống Lạc Hồng và kỷ cương quốc thổ Hùng Vương.
còn hối tiếc mùa xanh còn hy vọng
cầm trong tay cho chắc những niềm tin
chờ đất trở thêm một lần gieo hạt
mầm nỡ nào không mọc những chồi non!
Mùa Xuân mới, tinh thần phục quốc cần thêm nhiều hưng phấn dấy lên từ tâm thức của những người con còn yêu Nước, thương Dân, dù mình đang sống ở đâu:
nối tiếp bước cha ông, cùng đi tới
hãnh diện mình là giòng dõi Lạc Long
từng chặng đi, ngoảnh mặt nhớ phương đông
truyền tiếp lửa thắp hồng nôi văn hiến
thuở cha mẹ dắt dìu nhau vượt biển
thuyền xuôi dòng, nước mắt ngược vào tim
mong sông núi nương hồn người linh hiển
giữ cho thơm vĩnh viễn mạch quê hương
Rất mong các bạn trẻ vào Xuân trên hành trình nhân ái, thực hiện cuộc cách mạng nhân bản theo tiếng gọi quê hương:
Tiếng gọi quê hương
từ khát khao những tấm lòng nhân ái
gọi lên đường với nỗi thiết tha
hãy bước tới và cùng nhau đến
nơi chứa tình thương mến quê hương
Tiếng gọi quê hương
từ nguồn cội da vàng máu đỏ
chung nghĩa đồng bào huyết thống Văn Lang
chung một ước mong Nhân Quyền Dân Chủ
chung sức phục hưng đất nước Việt Nam
Chào Xuân mới của thơ tôi là niềm kỳ vọng vào thế hệ hậu duệ Việt Nam Cộng Hòa, luôn khắc ghi Tổ Quốc trong tâm:
Khi người lính già bước vào dĩ vãng
gởi những tâm thư theo bóng cờ vàng
nhắc nhở cháu con từng trang chiến sử
mong được tiếp truyền vinh dự chinh nhân
Gia tài cha ông chu toàn tâm huyết
hậu duệ cộng hòa tha thiết khắc ghi
tổ quốc trong tâm duy trì trách nhiệm
ân nghĩa quê hương ra sức bảo trì
Gìn giữ cờ vàng hồn thiêng dân tộc
suốt cuộc hành trình phục quốc vinh quang
thiết lập kỷ cương hòa bình độc lập
văn hóa bảo tồn truyền thống Văn Lang
Học lịch sử phải biết làm lịch sử
độc lập tự do không tự phát sinh
mà phải đổi bằng chính mình xương máu
vì non sông và tổ quốc Việt Nam
Khi tổ quốc gọi tên sẵn sàng đứng dậy
vui gì hơn làm người lính đi đầu
chiến đấu vì dân nghĩa tình nhân ái
dòng máu Lạc Hồng thắm mãi ngàn sau.
Lời Chào Xuân của tôi hôm nay là nỗi khát khao được nhìn thấy quê hương Việt Nam tươi đẹp trong tình Người và Đất với tất cả những tươi đẹp từ ký ức và hiện thực chung quanh khi mình bỏ cuộc lưu vong trở về Đất Mẹ thương yêu.
Niềm hân hoan trở về Quê Cha, Đất Tổ trong lời Chào Xuân hôm nay đang còn trong hoài vọng. Vui Xuân này cần nhớ Xuân xưa, nhớ những đau thương của đồng bào trên quê hương suốt nửa thế kỷ qua do tập đoàn cộng sản gây ra biết bao tang thương và đổ nát. Tang thương nhất là những ngày Tết Mậu Thân 1968, cộng sản dốc toàn lực xua quân đánh chiếm những vùng đất an bình của Miền Nam Việt Nam, bất chấp lệnh ngừng chiến. Cộng sản gây nên cuộc tàn sát đẫm máu nhất vào những ngày Tết Mậu Thân nơi cố đô Huế, mãi là cái tang chung cho hàng vạn gia đình, trong đó có gia đình tôi.
Những ai còn chịu cái tang chung này, xin đừng quên tội ác cộng sản. Xin đồng tâm họp sức cùng đứng lên thề quyết chiến lật đổ chế độ cộng sản, khôi phục thể thống Quốc Gia, bảo tồn lãnh thổ Việt Nam, tạo hạnh phúc cho Đồng Bào.
Hậu Duệ Việt Nam Cộng Hòa phải thấy tự hào khi nắm tay những người bạn trẻ trên hành trình hướng tới ngày mai. Để khỏi thẹn với chính mình từ lời tim ghi khắc và nhắc nhớ: Tổ Quốc, Danh Dự và Trách Nhiệm.
Càng đau lòng bởi những tang thương của quá khứ càng phải phấn chấn đi lên bằng những bước chân hùng tráng vào hành trình nhân ái đang mở rộng để nghe ngân tấu bài sử thi ngạo nghễ lời huyết mạch Văn Lang:
Máu ta từ thành Văn Lang dồn lại
Xương da thịt này cha ông ta miệt mài
Từng ngày qua
Cười ngạo nghễ đi trong đau nhức không nguôi
Chúng ta thành một đoàn người hiên ngang
Trên bàn chông hát cười đùa vang vang
Còn Việt Nam
Triệu con tim này còn triệu khối kiêu hùng
(Nguyễn Đức Quang)
Ôi triệu khối kiêu hùng trong lòng người dân Việt đang chờ được hát tiếp lời ngạo nghễ, với hành trang mới lên đường thực hiện giấc mơ của Cha, Ông trong sứ mạng bảo vệ Non Sông Tổ Quốc.
Chúc những người bạn trẻ đi lên trên hành trình mới đầy hưng phấn tạo khởi sắc cho Mùa Xuân Dân Tộc. Như tôi đang hăm hở Chào Mùa Xuân Mới.
Chào Mùa Xuân Quý Mão Đầy Hy Vọng
Cao Nguyên

Thứ Bảy, 26 tháng 2, 2022

Giao Thức

 Tưởng nhớ nhà văn chiến hữu Huy Phương 

(1937 - 2022)


Giao Thức 

(Thương kính tiễn bạn cùng thời
rời xa trần thế về nơi an bình)

như vừa mới ngã mũ chào 
mà phơ phất bóng chiến bào tầm xa 
ngựa giòn gõ vó bôn qua 
bụi hồng sương quyện khói nhòa mắt cay 

Người đi buồn rạn chân mây 
nhạc tình giao phối chương đài phù vân 
nghiệp duyên quá cuộc hồng trần 
kiếm cung biệt diện tần ngần sử thi 

rượu còn sóng sánh ngang ly 
mà Người đã khuất hương nghi ngút mờ 
đành ta rót rượu vào thơ 
mở đêm giao thức ngồi chờ đối âm ! 

Cao Nguyên

Thứ Năm, 24 tháng 2, 2022

Tâm Tình Cùng Các Bạn Trẻ

 


Tâm Tình Cùng Các Bạn Trẻ

Bạn thấy đấy, những bông hồng đỏ thắm vươn lên trên bầu trời xanh thẩm. Thật là đẹp phải không?
Những bông hồng nở từ một gốc hồng do tôi trồng và chăm sóc, sau vài năm đủ sức vươn lên trên cái giàn gỗ cao, đã cho ra những đóa hoa tuyệt vời.
Nhìn hoa, tôi liên tưởng đến những tài năng tuổi trẻ Việt Nam cho nở ra trên vạn dặm đất người những sáng tác cũng thật tuyệt vời.
Những con cháu chúng ta lúc rời Việt Nam tuổi còn nhỏ xíu, hoặc mới sinh ra khi Ông Bà Cha Mẹ đã an cư nơi vùng đất lạ được gọi là quê hương thứ hai. Nhưng những tâm hồn trẻ ấy đã không vì những yếu tố khách quan khắc nghiệt của cuộc sống mà quên cái nôi Văn Hiến Việt Nam.
... nối tiếp bước cha ông, cùng đi tới
hãnh diện mình là giòng giống Lạc Long
từng chặng đi, ngoảnh mặt nhớ phương đông
truyền tiếp lửa thắp hồng nôi văn hiến...
(Chúc Phúc - CN)
... Nghĩa trăm năm từng con Chữ nhớ
gọi vào Xuân rạng rỡ cùng đi
nối lời viết nồng nàn nhịp thở
Quốc Ngữ ơi ! Mãi mãi Xuân Thì
(Quốc Ngữ Xuân Thì - CN)
Cảm nhận được Chữ Nghĩa của Cha Ông như một tài sản vô giá, cần bảo trì và làm ngời sáng, bằng cách Học và Viết. Viết từ nguồn Nhân Ái Việt Nam, viết từ cảm thông những trăn trở của Cha Ông còn vương lại trên màu xanh của Núi Sông do nhẫn tâm của lòng người mà phai nhạt!
... em muốn hiểu Việt Nam bằng nhận thức
của một người không tham dự chiến tranh
có thể nào bằng ngôn ngữ chân thành
diễn tả hết những điều cần thấu triệt?
đời Cha khó, đời Cháu Con cũng khó
hiểu về mình không dễ phải không anh?
khi thế gian còn ngược đãi, bạo hành
thì lịch sử vẫn mãi là ... thế đấy ...!?
(Ngôn Ngữ Quê Hương - CN)
Không đâu, lịch sử vẫn đi lên và những tài năng trẻ sẽ tái tạo màu xanh cho Quê Hương. Như lời Chào Việt Nam của Phạm Quỳnh Anh.
Một lời chào hứa hẹn:
Em sẽ về để chào đón hồn em,
Em về chào nước Việt Nam muôn đời!
Tôi muốn gởi đến mỗi tài năng trẻ một bông hồng như lời cám ơn sự ghi khắc trong tâm mình một đất nước Việt Nam mãi mãi không quên. Một đất nước có bốn nghìn năm văn hiến được dựng xây bởi công đức của tiền nhân.
Cao Nguyên

Con Tim Chân Chính

 Con Tim Chân Chính

Tựa đề bài viết khá hấp dẫn phải không bạn? Thực ra, ngay khi ý vừa gợi chữ cần phải viết một bài có tính đối kháng với cái ác đang xảy ra tại Việt Nam quê hương mình. Cái ác diễn ra cùng khắp từ phố chợ đến trường học, từ đấu trường kinh tế đến mánh khóe làm ăn trục lợi và hưởng thụ. Tôi cho những người làm ác đều là kẻ xấu. Giữa những thứ ác và kẻ xấu, hành động tồi bại nhất là những người trong đảng cầm quyền và các thế lực hành ác hay trợ ác. Cố tránh né tội phạm đã đành, mà còn bắt và đánh đập những người dám vạch mặt chỉ tên kẻ phạm tội tàn ác.
Điển hình nhất là các hành động đàn áp và đánh đập những người dân tham gia vào cuộc tranh đấu đòi quyền sống trong môi trường trong sạch trước hiểm họa diệt chủng do Trung cộng gây ra với sự thừa hành của chính quyền cộng sản Việt Nam.
Trong tầm nghĩ, tôi muốn đặt tựa đề bài viết là “người Việt xấu xí”. Nhưng ngại có nhiều người bị dị ứng với tựa đề, khi nhớ ra tôi đã đọc bài diễn văn của ông Bá Dương (tác giả sách “người Trung Quốc xấu xí”) tại đại học Iowa ngày 24 tháng 9 năm 1984. Ban tổ chức chấp nhận nội dung bài diễn văn của ông với điều kiện phải sửa lại chủ đề. Do đó, tôi cũng đổi tựa đề bài viết là “Con Tim Chân Chính” thể theo những lời đẹp trong bài nhạc Đêm Nguyện Cầu của nhạc sĩ Anh Bằng.
Còn gì hơn trong thời điểm Tổ Quốc đang lâm ngay, giang sơn bị chia cắt, lòng người rối loạn do mất niềm tin vào sự trị nước của tập đoàn cộng sản Việt Nam trước những biến số tang thương cả sông núi và tình người. Nguyện cầu! Xin nguyện cầu cho những người xấu và kẻ ác biết được người dân cần gì trong sự an sinh của họ. Đất nước cần gì trong cuộc bảo tồn lãnh thổ mà tổ tiên đã nghìn năm đổ máu xương xây dựng. Nghĩ để biết mà hồi tâm hướng thiện, ít ra chính mình có được trái tim chân chính của một con người được sinh ra và thượng đế đã ủy thác trách nhiệm làm người biết thương yêu trong vòng tay nhân ái trên khắp mặt địa cầu.
Ai đã đọc qua sách “người Trung Quốc xấu xí” của ông Bá Dương đều có cái cười đắc ý khi so sánh nội dung từng phần của sách với thực tế sinh động của người Trung Quốc tại quốc nội hay tại hải ngoại đều thấy có nhiều phần đúng. Đúng từ bản chất duy ngã độc tôn của kẻ cầm quyền và bản thân mỗi con người tiếp cận với xã hội thông minh luôn biết tôn trọng người khác. Bởi những người xấu của Trung Quốc chỉ cần biết chính mình, và để đạt mục đích riêng họ bất chấp qui định của tập thể trong mỗi hoàn cảnh sống.
Một số người Việt lây nhiễm tính xấu của Trung Quốc từ hệ quả một nghìn năm nô lệ giặc Tàu. Mất quyền tự chủ cả hai phương diện bảo vệ chính mình và bảo vệ quốc gia dân tộc.
Nguyên nhân chính tạo nên sự xấu xí của cả người Trung Quốc và Việt Nam vẫn quanh quẩn xuất phát từ ý muốn đạt được Lợi và Danh cho chính mình. Muốn được một trong hai, hay cả hai, người xấu không ngại đạp lên đầu người khác để tiến lên. Từ độc quyền đến độc đảng, những người cộng sản cầm quyền và những người dựa trên sự cầm quyền để hưởng lợi đều xem nhẹ đạo đức và phẩm giá con người.
Thủ đoạn của người xấu thì nhiều vô số kể, chỉ riêng việc thực thì ý đồ Hán hóa của Trung cộng mà các quan chức trong tập đoàn bắc bộ phủ thực thi kế hoạch chia để trị và diệt để chiếm. Làm sao mà một chính quyền có mấy triệu đảng viên rải cùng khắp đất nước không rõ việc Trung cộng tiến hành đầu độc nhân dân Việt Nam từ phương án Bauxite ở cao nguyên đến lò luyện thép Formosa ở duyên hải?
Tính đầu độc hiện hành từ lò luyện thép của tập đoàn Formosa ở Vũng Áng là nghiêm trọng nhất vì sự tác hại của chất độc không giới hạn trong một vùng mà loang nhiễm khắp cùng đất nước do chất độc thẩm thấu từ nước biển và sông len lách vào trong mạch đất. Cá chết, người chết và thảo mộc cũng chết hoặc nhiễm trùng độc ảnh hưởng đến mạng sống người dân trong nhiều thế hệ.
Trước thảm trạng đó, người dân muốn chính quyền xác minh nguyên nhân và hậu quả hóa chất độc lây lan và có kế hoạch giải trừ nơi phát sinh ô nhiễm, đồng thời thực hiện các biện pháp cứu chữa và ngăn chặn dịch bệnh. Thay vì thực hiện những yêu cầu cơ bản của nhân dân, chính quyền tránh né sự việc và ra lệnh cho thuộc cấp đàn áp, truy diệt những người dân đang tranh đấu cho quyền lợi chung của cả một dân tộc.
Người xấu hiện rõ trong bản chất của chế độ từ kẻ cầm quyền đến những tên nô bộc. Lấy đảng và quyền lợi riêng tư làm chính bất chấp đạo lý và nghĩa vụ bảo vệ đời sống người dân.
Tôi có lần viết: “ Dường như hai chữ Đồng Bào bây giờ quá hiếm trong tiếng gọi của người đồng chủng”. Từ một bào thai và máu thịt của Mẹ Việt Nam sinh ra sao đành nỡ lãng quên?
Sự sống hôm nay khởi từ kiếp trước
Nặng vòng quay xuôi ngược những niềm đau!
Chín mươi triệu dân là chín mươi triệu đồng bào đó. Sao không hợp nhất mưu lợi ích chung? Trước để an bá tánh, sau ổn định kỷ cương giềng mối sơn hà!
Buồn! Không một người Việt chân chính nào có thể an tâm được trên những nỗi buồn quê hương hiện đang bị đảng cộng sản độc quyền toàn trị, theo chủ thuyết tận hủy để sinh tồn, sự sinh tồn của những nhân tố được đào tạo từ guồng máy sát sinh để thụ hưởng.
Khi mộng bá quyền của Trung cộng còn hiện hữu, đảng cộng sản còn tồn tại loài người không thể an bình trong cuộc sống cá nhân và gia đình. Xã hội là một sự cộng hưởng từ sự phát triển tổng hợp trí tuệ và tâm sức của toàn dân. Tất cả xuất phát từ ý thức của mỗi con người trong khối tập thể đó, biết hành động theo lương tri nhân bản và đức hạnh.
Sự đấu tranh vì lẽ sống chung cần có môi sinh trong sạch để tồn tại và phát triển là lẽ đương nhiên. Vậy mà chính quyền và những người Việt xấu xí đã và đang quyết tâm khống chế và tiêu diệt. Đó là tội ác quốc gia, tội ác của nhân loại.
Lịch sử của mỗi dân tộc luôn có sự phán xét mình bạch giữa chính đạo và tà thuyết. Cuộc sống không là khái niệm mà là sự hy sinh xương máu của chính mình để duy trì. Ai không nhập cuộc duy trì cuộc sống tốt đẹp, tất bị đào thải. Hành trình đi đến Chân Thiện Mỹ luôn rộng mở, ai còn muốn đi lên thì phải kiên quyết loại trừ tính xấu xí trong con người của mình. Hãy cứu lấy trái tim của chính mình!
Mẹ Việt Nam yêu dấu ơi! Hãy giúp những đứa con của Mẹ biết làm người chân chính. Biết trọng nghĩa đồng bào và tình cốt nhục đồng sinh.
Trong niềm tin vô biên của những con tim chân chính, Việt Nam mãi là một dân tộc anh hùng. Tổ Quốc Việt Nam bất diệt bằng sức chiến đấu bền bỉ của toàn dân chống cái ác của bọn cầm quyền và mưu đồ Hán hóa của giặc Tàu phương Bắc.
Hồn thiêng sông núi là ngọn lửa luôn rực sáng trong mỗi trái tim chân chính luôn muốn được làm người đúng nghĩa và đúng trách nhiệm của một người dân đối với quốc gia, dân tộc.
“Người Việt Nam yêu dấu ơi!
Hãy lắng tiếng nói vang trong tâm hồn mình người ơi
Con tim chân chính không bao giờ biết nói dối”
Đêm nay con cũng thắp nén tâm hương nguyện cầu xin Thượng Đế giúp những người xấu, kẻ ác có được con tim chân chính. Biết thương yêu đồng loại như thương yêu chính mình! Để khỏi mang vết thương trần ai!
Cao Nguyên

Tháng Chạp


Tháng Chạp

tháng Chạp rồi sao? Ồ sắp Tết
một năm đi, thêm một tuổi về
còn lại chi, những gì sẽ hết
trong cuộc đời lữ khách xa quê?
tháng Chạp đến, Đào Mai chớm nụ
thôn xóm vui chợ búa rộn ràng
mùi bánh mứt thơm lừng góc phố
trẻ con khoe áo mới đầu làng!
tháng Chạp về, những ngày giáp Tết
thương quá chừng, nhớ lắm quê ơi
những nỗi nhớ chưa hề biết mệt
trong tâm tư suốt một đời người!
cám ơn ai nhắc ta tháng Chạp
để không quên vị Tết quê nhà
dẫu thế sự thăng trầm đã khác
đất chôn nhau ấm lạnh trong ta!
Cao Nguyên

Niềm Đau Khinh Bạc

 niềm đau khinh bạc


một chiều thất nghiệp ta lang thang
gặp Bùi Giáng trên cầu Trương Minh Giảng
nhà thơ quét rác giùm thiên hạ
giữa Sài Gòn vật vã cơn say

như thể mừng nhau chưa kịp chết
sững mắt nhìn sâu gật gật đầu
mừng nhau còn theo đời lếch thếch
còn miếng cười méo lệch cũng đem khao

người khao ta niềm đau của rác
ta khao người tia mắt đỏ au
người khao ta cái nhìn vân hạc
ta khao người tiếng nhạc vó câu

quà khao nhau gói trong thời gian
không nỡ bỏ, người đem về đất
không đành quên, ta cất vào tim
đất giữ người im, tim ta thổn thức

chiều nay nhớ quê, ta lang thang
đọc thơ Bùi Giáng bên dòng Potomac
nghe lời đau, niềm đau khinh bạc
Có mùa xuân mà dẫm nát không hay!(*)

Cao Nguyên
---------------------
(*) Thơ Bùi Giáng 

Thứ Tư, 23 tháng 2, 2022

Tháng Ba Say

 Tháng Ba Say 

tháng ba, ta bỏ rừng
(trên đường về thăm biển?)
không – ta bỏ rừng đi
vì điêu tàn cuộc chiến

vì ngọn lửa hận thù
đốt Trường Sơn linh hiển
đập vỡ tiếng cồng chiêng
Giàng ơi! và Giàng ơi! *

bốn-mươi-bảy cái tháng ba

ta rùng mình say khuớt
khi hồn bạn theo ta
qua núi đồi xuôi ngược

Ôi đỉnh gió Chư Pao
bình-đông đầy rượu đế
rót giữa đáy chiến hào
uống đi – rồi quạnh quẽ

Ôi Đức Cơ, Pleime
cơm sấy và thịt hộp
rượu cần pha nước khe
uống say – rồi cúi mặt 

Ôi Thuận Mẫn, Buôn Hô
me khô và cóc ổi
trộn lửa khói Bù Đăng
uống đi – rồi thức đợi

đợi những tháng ba say
theo hồn bay tám hướng
tìm vất vưởng chân mây
những vẫy chào lởn vởn

say cùng ta nhé em
những tấm lòng sông suối
của rừng núi cao nguyên
trong nhiều đêm thức gọi:

bạn ơi và rừng ơi!

Cao Nguyên

Thứ Ba, 22 tháng 2, 2022

Những Lần Ba Về

 Những Lần Ba Về 

Lần ba về năm mươi năm trước
Mẹ bồng con ra đón ở đầu làng
Trên bờ đê ba hiên ngang bước
Bên vợ con như giữa buổi quân hành

Lần ba về bốn mươi năm trước
Áo lính vắt vai giày trận cầm tay
Mẹ hỏi ba ai còn ai mất
Ba lắc đầu buông tiếng thở dài

Lần ba về ba mươi năm trước
Đưa tặng con chiếc lược tự ba làm
Duy nhất đó thứ mà ba có được
Sau mười năm lao động khổ sai

Lần ba về hai mươi năm trước
Ba cùng con so tóc bạc màu
Hai thế hệ khác gì đâu chứ
Ưu tư nào mà chẳng giống nhau

Vài năm tới nếu ba không về nữa
Chỉ cần ba cho con nụ cười
Như truyền cho cháu con ánh lửa
Của niềm tin yêu thương một đời 

Cao Nguyên 

@

Phổ nhạc và trình bày: Đình Dương / Guitarist: Lê Chấn 

@

Karaoke - Tone: NAM

@

Karaoke - Tone: NỮ 


Thứ Hai, 21 tháng 2, 2022

Bình Yên

 



Bình Yên

Đời luôn mở cửa vào Không
băn khoăn chi lắm cái vòng huyễn hư
sinh lão bệnh tử đã ừ
trăm năm kệ nó thiếu dư chẳng phiền
Gọi thân thương chúc bình yên
lòng mình sẽ ấm giữa miền nắng Xuân
gian nan Quá Khứ đã từng
lẽ nào Hiện Tại ngại ngùng Tương Lai
Đời vui cứ kể còn dài
giữa nhau thân ái tháng ngày đừng vơi
môi thơ, tình rượu tuyệt vời
nhâm nhi sảng khoái mở lời chào Xuân
Tim còn thoải mái nhịp rung
tình còn bao cuộc tương phùng hẹn mai
nhớ xưa đào rộ hiên ngoài
thương nay thấp thỏm quan hoài cố nhân!
Cao Nguyên

Thư Viện

Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng

Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng Lời ngỏ Hội Quán Bến Trăng được thành lập từ mối giao tình thân quí với các Anh Chị Em mà Cao Nguyên đã biết tro...