Thứ Bảy, 18 tháng 11, 2023

Cuồng Tín và Thù Hận

 Cuồng Tín và Thù Hận

Nhân Bản không bao giờ được nhìn thấy trong con mắt của những kẻ cuồng tín và thù hận.
Từ vụ thảm sát tại Las Vegas, Nevada ngày 1 tháng 10 năm 2017 đã giết chết 58 người. Tôi nhớ lại những vụ thảm sát trên nước Mỹ trong những năm trước:
- June 12, 2016, 49 people were killed at nightclub in Orlando, Florida
- April 16, 2007, Virginia Tech student Seung-Hui Cho shot 32 people to death on the Blacksburg, Virginia
- Dec. 14, 2012, 20-year-old Adam Lanza killed 27 people, at Sandy Hook Elementary School in Newtown, Connecticut
- Oct. 16, 1991, a 35-year-old named George Hennard crashed his pickup through Luby's Cafeteria, a packed restaurant in Killeen, Texas
- Hằng năm, sự cuồng tín và thù hận vẫn diễn ra tại trường học và những nơi sinh hoạt cộng đồng gây bao đau thương cho mọi người .
***
Mời bạn đọc lại bài tôi viết về cuộc thảm sát tại trường Đại Học Virginia Tech ngày 16 tháng 4 năm 2007, đã giết chết 32 sinh viên, để mặc niệm chia buồn cùng gia đình nạn nhân của các cuộc thảm sát . Chia buồn cùng nước Mỹ với những tang thương do bọn khủng bố gây ra.
@
Tưởng Niệm Những Sinh Viên Bị Thảm Sát
Giữa khi vùng Đông Bắc Mỹ bị vùi trong cái lạnh cóng người vì tuyết và gió. Không gian im lắng với tuyết trắng vây quanh, tưởng đã đủ buồn. Thế nhưng, chưa thấm với cái lạnh đến rùng mình, nỗi buồn cúi mặt và thổn thức, khi nghe các bản tin liên quan về cuộc thảm sát tại văn phòng tuần báo Charlie Hebdo ở Paris.
Nhìn màu tuyết trắng quanh nhà và những vết máu ở Charlie trên truyền hình, tôi nhớ lại những cuộc thảm sát tại trường Tiểu Học Sandy Hook tại Newton / Connecticut - December 14, 2012 và tại trường Đại Học Virginia Tech / Virginia - April 16, 2007. Bởi vì cả 2 cuộc thảm sát ở 2 trường học đều đúng vào thời điểm tuyết rơi.
Những giọt máu đỏ loang trên tuyết trắng là một tương phản giữa hòa bình và chiến tranh gây ấn tượng sâu đậm nhất trong lòng người.
Chẳng lẽ không gian sống phải ghi nhận những thảm cảnh và thời gian nhắc chừng sự tưởng niệm! Hỏi và tự trả lời: Nhân Bản không bao giờ được nhìn thấy trong con mắt của những kẻ cuồng tín và thù hận.
Rất tiếc, thế lực của tự do dân chủ không đủ mạnh để tiêu diệt chúng. Nhân loại chỉ còn biết chung chia sự đau buồn của người dân Pháp hôm nay, và tưởng niệm những học sinh của nước Mỹ bị thảm sát hôm qua! Thời gian quả thực không có sự giới hạn trong nỗi buồn và sự tưởng niệm!
@
Tưởng niệm các học sinh bị thảm sát ở trường Đại Học Virginia Tech:
Ơi Blacksburg!
Ơi Blacksburg! một thành phố núi
đang bình yên, bỗng nhức nhối vì sao?
những hoa cỏ vừa thắm màu nắng mới
bỗng loang dòng máu đỏ từ đâu?
Ơi Virginia Tech! ngôi trường yêu dấu
có thể nào vương vết máu em tôi
những gương mặt thiên thần phúc hậu
mới tinh khôi mà giã biệt cuộc đời!
Ơi hoài bão và tin yêu khao khát
bỗng nhiên thành cát bụi bay qua
nỗi chết kinh hoàng, nhân loại buồn cúi mặt
nhìn tuyết rơi trộn lẫn máu trên hoa!
trật tự mới, người cần mang vũ khí
bảo vệ mình giữa thế kỷ cuồng tâm
những viên đạn tự đi tìm công lý
trên mặt đời hùng vĩ cuộc khai hoang!?
Ơi đồ tể, tên giết người đốn mạt
mày quá hèn khi bắn nát mặt mình
vì hoảng sợ cùng lương tâm đối chất
(ta là người hay ma quỷ trá hình?)
Ơi em tôi, những tuổi thơ vừa khuất
đi bình yên, xa thế giới căm hờn
khi ngọn nến thương yêu còn sáng rực
cười nhé em, cho khỏi lạnh trong hồn!
Ơi Blacksburg! ơi Virginia Tech!
giữa tháng tư mà tuyết vẫn còn rơi
trời muốn xóa những con đường vấy máu
loài người ơi! sao bắn giết không thôi !?
Cao Nguyên
April18, 2007
***
Oh Blacksburg!
Oh Blacksburg! lovely town by the mountains
Oh Blacksburg, peaceful town
Why sudden pain
Beautiful flowers blooming under the sky
Why, Oh why, blood suddenly flows
Oh VT! beloved Virginia Tech
How can it be..Who made it so…
That so many wonderful angels
Fell and died in prime of life
And hope, and trust , those innocent souls
Turned into sorrows and dust
And Death came and We all helpless
And snow, and blood on pretty flowers
The new order? We all need guns?
What Century do we live in ?
When bullets have their own justice
As if this earth of ours is back to the beginning
Killer of killers
Your face broken by your own hand
Are you human, are you devil incarnate
Can you not bear to look at our eyes ?
Dear brothers, lovely sisters
Go peacefully into the other world
Away from this life of sorrows and hatred
Keep your smile, keep your love
Keep your souls forever warm
Oh Blacksburg, beloved Virginia Tech
Mid April and snow still falls
As if covering blood on your roads
Please God, no more, no more Death!
CAO NGUYEN
(bản dịch của giáo sư Đàm Xuân Linh)
--------
Hinh ảnh lễ tưởng niệm tại trường đại học Virginia Tech 2007



Thứ Năm, 16 tháng 11, 2023

Phối Âm

 Phối Âm



Phối Âm là những nhịp thơ đồng cảm ngân lên nối thành mạch sống giao hòa tâm ý với nhau.
Đặc biệt hôm nay, tôi muốn chia sẻ cùng quý thân hữu những bài thơ phối âm giữa tôi và anh Nguyễn Song Thuận (bút hiệu: Vương Sinh) như một sự tưởng nhớ đến anh, khi anh bỏ cõi trần đi về miền vĩnh phúc.
Trân trọng,
Cao Nguyên
DC 16/11/2023
***
Trà Duyên
bữa ngồi ở quán đạo trà
mắt nhau đã nói gặp là ngộ duyên
hiểu lòng em rót lời thiền
vào ly tâm hạnh và nhiên ý mời
trà duyên hương vị tuyệt vời
giao thoa sóng ánh trên lời thiền chao
rót đi em, rộn ý vào
cho ly tâm hạnh ngọt ngào ánh duyên!
Cao Nguyên
Nâng niu chén hạnh cửa thiền
Mới hay hồn vẫn triền miên cõi nào
Này hương thiền tỏa dạt dào
Này sen Bồ tát rót vào đáy tim
Uống đi, giọt đắng ưu phiền
Bấy lâu chất chứa u minh một đời
Rồi đêm, giấc ngủ tinh khôi
Tìm nhau bỗng thấm, trên môi vị trà...!
Vương Sinh
@
Quán Tâm
lòng em như quán đạo trà
tình anh độc ẩm sau tòa chân kinh
bỏ tham, lánh cuộc đắm nhìn
sợ sân si buộc bóng hình vào tim
ý vờ thiền tịnh an nhiên
lời còn quán tính xoay nghiêng tầm nhìn
đổ thừa tại gió lay kinh
nên công quả mọn nhiệm tình quán tâm
lòng em hay gió thì thầm
vừa như tấu khúc nguyệt cầm khởi duyên!
Cao Nguyên
Phiến tình khởi dậy từ nhiên
Tưởng như chớp mắt, một thiên hận sầu
Lời kinh trấn áp nhiệm mầu
Em như vạt nắng tan vào hư vô
Bỏ miền phố thị từ xưa
Bước chân thanh tịnh, tâm chùa, trí kinh
Lòng trần, quán định chưa thành
Bỗng dưng đuôi mắt chia lằn quả - nhân!
Thì thôi, một kiếp vong thân
Tìm nhau tu tiếp thêm lần mai sau!
Vương Sinh
@
Ảo
Lạc vào hư vô
Vẫn ngờ là ảo!
Chợt thấy mình, ai dấu trong tim?
Vo tròn với mảnh hoa tiên
Nghìn năm có lẻ để quên chốn này!
Tò mò hỏi chủ quán Mây
Hồn ta trăm mảnh, nơi này có, không?
Thôi thôi bán hết ưu phiền
Bán ngay nhung nhớ, bán liền đợi trông
Bán cả ngóng, bán cả mong
Thênh thênh tay trắng, bỏ dòng thơ xanh
Lại về dấu kín trong tim
Từ nơi thăm thẳm ai tìm thấy ai?
Vương Sinh
Thực
Đi vào cõi Thực
Tình ngỡ là Không!
Duyên may gặp những mảnh hồn
Bay vào ngõ ý đời hồng hiển nhiên
Mua này, bán nhé ưu phiền
Cả nhung nhớ nữa bao tiền cũng mua
Đem về trộn ánh trăng xưa
Thành hưong tương tửu mời vừa tâm giao
Thơ xanh kê mộng gối đầu
Quán Mây ngọa giấc tiêu sầu phù vân!
Cao Nguyên
@
Tìm Lời
tìm lời như thể tìm tâm
là đem giao khúc phối âm tri tình
cám ơn cánh cửa nhân sinh
mở cho ta một khe nhìn chân ngôn
tìm lời, mắt ngắm xuyên hồn
nhặt trong âm sắc hạt hồng tâm tư
kinh thi hồi vọng tràng cưỡi
lẫn trong nhật nguyệt ý người, lời ta
dựa đêm gõ phiếm quan hà
ngữ ngôn mê hoặc sa đà cội ưu
tìm lời - người tìm ra chưa
có không một cõi đón đưa mệt nhoài?
thôi về ngủ dưới gốc nôi
gối hơi sữa mẹ nghe lời ru mơ
nhẹ tênh vóc ngọc tâm thơ
ừ duyên ở đó cứ chờ lời mê!
Cao Nguyên
Sắp chữ
Tôi sắp chữ "Em" bên chữ "Anh"
Chữ "Tình" bát ngát giữa mây xanh
Chữ "Yêu" hòa lẫn trong nhân loại
Hai chữ "Tâm Hồn" cạnh bức tranh
Rồi đêm trần thế sáng long lanh
Sao đổi ngôi nên chữ đổi hàng
"Tình Yêu" đến cạnh "Em Anh" đó
"Hồn" lạc, "Tâm" an giấc mộng lành
Vương Sinh
@
Mừng Sinh Nhật
(tặng anh Vương Sinh)
hôm nay ngày sinh nhật anh
chọn lời ý đẹp gởi nhanh làm quà
mỗi tình là một đóa hoa
này nhà, này nước, này bôn ba đời
mỗi cười là một tuyệt vời
này con, này cháu này người đồng hương
mỗi nhìn là một luyến thương
này sông, này núi, này quê hương mình
món quà nhỏ, chứa nặng tình
gởi mừng sinh nhật Vương Sinh bạn hiền.
Cao Nguyên
Tạ ơn
Tạ ơn bạn đã chúc mừng
Ngày sinh có núi, có sông nặng tình
Có bè bạn, đồng hương mình
Có bầy con cháu vững bền phương xa...
Giật mình: nguồn cội sinh ta
Bây giờ còn nhớ hay là đã quên?!
Vương Sinh
@
Về Thôi
về thôi, Tết đã đến rồi
Mẹ chờ đun lửa canh nồi bánh chưng
Cha chờ rót chén rượu mừng
đêm chờ ngày mới núi rừng rộ hoa
về thôi, kẻo lỡ đời qua
lỡ em một dịp khoe tà áo xinh
lờ anh cuộc hẹn xuân tình
lỡ mùa hương khói cung đình tôn nghiêm
về thôi, ừ nhỉ, về đi
để xem Hồng Lĩnh, Ba Vì còn không
Cao Nguyên còn bạt ngàn thông
Miền Tây còn những tấm lòng rất Thơ?
bao nhiêu tình, ở đó chờ
tại thao thức mãi, trễ giờ vào Xuân
về thôi, hẹn giữa ngập ngừng
lửa còn đỏ ngọn, bánh chưng trái mùa!
Cao Nguyên
Chưa về
Tết rồi, tôi cũng muốn về
Quê hương ai chẳng não nề nhớ thương
Rưng rưng giọt lệ tủi hờn
Bao nhiêu xa cách nỗi buồn bấy nhiêu
Chưa về, nắng đã xiêu xiêu
Biết còn kịp chuyến đò chiều nữa chăng?
Nao nao nhớ hội đình làng
Nhớ đôi mắt ấy ngỡ ngàng nhìn nhau
Chưa về, biển đã xanh dâu
Đổi thay từng cả ngõ đầu, ngách tim
Cũng đành lỗi hẹn với tình
Thêm bao năm nữa trồng thêm nụ hồng?
Nhớ thương quanh quẩn trong lòng
Xuân xanh đã lỡ cũng đừng trách thơ
Chưa về, vẫn nhớ vẫn chờ
Quê hương trái ngọt, giấc mơ vẫn đầy!
Vương Sinh

Thứ Tư, 15 tháng 11, 2023

Bảo Tồn Ngôn Ngữ Việt Nam - Ước Mơ Việt

 Bảo Tồn Ngôn Ngữ Việt Nam

Cảm ơn nhiều những tấm lòng
hợp tâm phối trí bảo tồn ngữ âm
của giòng Âu Việt Lạc Long
ngàn năm văn hiến cha ông lưu truyền ...
Sự hợp Tâm phối Trí vì mục đích bảo tồn ngôn ngữ Việt Nam đã và đang liên tục chuyển lưu từ quá khứ đến hiện tại và mai sau những nét đẹp của chữ nghĩa Việt Nam chính danh trong văn hóa sử như ý: Chữ Việt Còn Nước Việt Còn.
Ngôn Ngữ được bảo tồn từ căn bản của một nền giáo dục Nhân Bản. Tiếp truyền nền Văn Hóa từ thời Việt Nam Cộng Hòa.
Với ý tưởng phát huy và bảo tồn nền Văn Hóa Việt Nam. Một nền Văn Hóa có truyền thống bốn-nghìn-năm-văn-hiến xuyên qua dòng lịch sử của Việt Tộc hùng anh.
Một nền Văn Hóa luôn khẳng định sắc thái nhân bản dân tộc để không bị lệ thuộc hay đồng hóa bởi ngoại bang. Bản sắc nhân bản thể hiện từ Lễ - Nghĩa –Trí -Tín trong hành xử đời thường, đến Chân -Thiện - Mỹ trong văn chương nghệ thuật, luôn giữ Nghĩa trong Chữ và Lời thấu Tình đạt Lý. Nền Văn Hóa tốt đẹp đó được lưu truyền qua bao thời đại đều nhờ vào tấm lòng và trách nhiệm của những công dân đối với Quốc Gia Dân Tộc.
Cái nôi Văn Hiến Việt Nam luôn lay động nhịp nhàng trong tâm thức người dân Việt từ lời ru của Mẹ Âu Cơ đến tiếng hát hào hùng của những người đi giữ nước. Mỗi một chiến công khắc trên mỗi địa danh những dòng thi sử. Chữ Nghĩa sáng lên vừa như ánh đuốc khai tâm nhắc kẻ vong ân nhớ về Nguồn Cội Văn Lang, vừa sáng rọi lời truyền của tiền nhân qua bao thời oanh liệt chống ngoại xâm, giữ vững sơn hà. Tất cả vì Việt Nam, vì Tổ Quốc thiêng liêng.
Những dòng thi sử tiếp truyền đến mọi nơi và mọi lúc, vượt khỏi biên giới quốc gia, thẩm thấu qua nhiều thế hệ. Giữ được nền Văn Hóa là giữ được hồn của Đất và Nước. Giữ được Chữ Nghĩa là giữ được tinh thần và sắc thái của Dân Tộc Việt Nam. Mất Văn Hóa là mất Nước. Cho nên cuộc chiến đấu bảo tồn nền Văn Hóa cũng cam go và đầy thử thách như cuộc chiến đấu bảo vệ nền Tự Do Dân Chủ của một Dân Tộc.
Với tâm nguyện góp phần vào công việc chung, trên hành trình chữ nghĩa, chúng tôi đã ước mơ:
Ước Mơ Việt
Ước Mơ Việt - Ước Mơ Chung
Suốt giòng con cháu Lạc Hồng Văn Lang
Ước Mơ về một Việt Nam
Rạng danh Nòi Giống, vẻ vang Sơn Hà
Ước Mơ Việt - Ý Tâm Hòa
Đang bừng nhiệt huyết, đang tha thiết đời
Cám ơn tuổi trẻ tuyệt vời
Dám mơ ước, dám vì người hy sinh
Ước Mơ vào cuộc hành trình
Rọi hồng Nhân Ái khắp miền Quê Hương
Vì Lẽ Sống, vì Yêu Thương
Nối vòng tay thực hiện đường Ước Mơ
Cảm ơn nhiệt huyết tuổi thơ
Việt Nam Tổ Quốc đang chờ các em .
Cao Nguyên
@
Việt Dream
Việt Dream, our common dream.
For thousand years, we, Lạc Hồng descendants
have been dreaming of a Viet Nam
a Viet Nam that honors its race
and glorifies its land
Việt Dream, our common dream
which we nourish with passion and devotion to Life
Many thanks to the Youth of Vietnam
Who sacrifice themselves for others and for our land
I dream, I dream to start my journey
the journey that illuminates kindness in every part of my homeland
I dream, I dream
for the good cause of Life and Love
Let’s join hands, to
make our common dream happen
Việt Dream, our common dream
that we nourish with endless enthusiasm
There will be one day, a cheerful (joyful) day, when
we can all sing together for our homeland Viet Nam
Kim Khánh
Cùng tâm huyết với ước mơ này, nhạc sĩ Đình Đại đã phổ nhạc bài thơ “Ước Mơ Việt” và khởi âm qua tiếng hát của ca sĩ Tố Lan:
Tiếp đến, bài hát được kết hợp vào Chương Trình Bảo Tồn Tiếng Việt Trong Sáng do chị Phạm Đỗ Thiên Hương phát động với mục đích:
- Chung tay với các thầy cô giáo dạy Việt Ngữ ở Hoa Kỳ trong việc bảo tồn tiếng Việt trong sáng.
- Giới thiệu và khuyến khích trẻ em cũng như thanh thiếu niên Việt Nam học hỏi tiếng Việt trong sáng qua các bài hát, truyện ngắn, bằng các phương tiện phổ thông nhất hiện nay: cell phone, computer, và sách song ngữ.
- Tạo cơ hội và phương tiện cho con em Việt Nam ở Hoa Kỳ có thể tranh đua và thi thố sở học tiếng Việt của mình qua các cuộc thi với sự bảo trợ của các cơ quan truyền thông trong cộng đồng người Việt.
- Ủng hộ và giúp phổ biến các tác phẩm văn hóa, nghệ thuật của những tác giả có tài và có lòng trong việc duy trì tiếng Việt trong sáng.
(trích lời giới triệu của chương trình Ước Mơ Việt: http://uocmoviet.org/ )
Qua nội dung trang web, mọi người quan tâm đến mục đích chung trong việc bảo tồn ngôn ngữ Việt Nam được biết về sinh hoạt của chương trình Ước Mơ Việt trong 2 năm qua và tiếp theo với sự tiếp sức từ các cơ quan truyền thông và các nguồn tâm lực yểm trợ cho chương trình với hiệu quả tốt đẹp.
Niềm vinh dự của chúng tôi được góp phần vào mục đích chung là bài hát Ước Mơ Việt, được chọn làm nhạc hiệu của chương trình:
Trân trọng,
Cao Nguyên
---
Chương trình Ước Mơ Việt
Kỷ niệm 2 năm (2019 - 2021)

Thứ Ba, 14 tháng 11, 2023

Tranh Mộng

 Tranh Mộng

không gian tự thuở còn xanh thẩm
người gặp nhau từ những ước mơ
bởi nghe chung nhịp tim hòa lẫn
sánh bóng giao lời ngân ý thơ
nhờ nhớ màu duyên từ thuở ấy
mà vẽ hình ai mấy ngẩn ngơ
trước những câu thơ đùa gợi ý
cược tâm thiên lý cuộc tình chờ
tranh lộng hồn trăng đêm tỏa mộng
thấp thoáng đài trang màu áo thơ
cuốn hút hồn ta theo tiếng vọng
gõ phím đêm vào ngõ trúc tơ
vén màn soan mỏng xem sen nở
ngỡ cánh môi từng vỗ giấc ta
không gian tự thuở ngời xanh nợ
còn mãi quanh đời hương thoảng qua
Cao Nguyên

Khát Vọng Tự Do

 Khát Vọng Tự Do

Khi tuổi trẻ bền tâm chiến đấu
Theo nhu cầu khát vọng tự do
Mỗi khát vọng đo bằng nhịp đập
Từ trái tim truyền đến trái tim
Lịch sử không đợi chờ đánh thức
Tự đứng lên đi tới ngày mai
Hành trình mở triệu người tiếp bước
Cùng đồng tâm vì nước hy sinh
Các bạn trẻ Việt Nam yêu quý
Quên đau thương bi lụy cuộc đời
Hợp tâm sức cùng nhau chiến đấu
Vì quê hương đất nước tuyệt vời
Cảm ơn nhé những người bạn trẻ
Cầu mong cho sức khỏe vững bền
Đạt chiến thắng theo lời ước nguyện
Tạo tự do thực hiện nhân quyền .
Cao Nguyên

Thứ Hai, 13 tháng 11, 2023

ƯỚC MƠ VIỆT




ƯỚC MƠ VIỆT

Thơ: Cao Nguyên. Nhạc: Đình Đại. Trình bày: Hướng Đạo Sinh Liên Đoàn Hướng Việt, Irvine, CA.

Nguồn Xanh

 Nguồn Xanh

Từ câu chuyện một chiếc cầu đến niềm hy vọng "Nguồn Xanh"
Thời gian vốn vô tình! Không đâu. Vừa ai đó nhắc những vết thương trong quá khứ, niềm đau trở mình, con mắt hướng tâm nhìn lại vết thương. Những vết thương còn rướm máu hồng và mắt đời hoen lệ - những giọt lệ hồng:
Những giọt lệ hồng mãi chảy từ quá khứ, râm ran qua hiện tại đến tương lai trên quê hương lầm than sau chiến tranh, với những nỗi lo về thế hệ cháu con sống bằng những rủi ro đã mất quyền định hướng cuộc đời.
Như nỗi lo của người mẹ, mỗi sáng con đi học phải lội sông vượt dòng nước xoáy, liệu chiều về có được bình an:
Dòng Sông và Chiếc Cầu
mỗi cuối tháng thủy triều lên mạnh mẽ
con lại nghe mẹ kể chuyện dòng sông
bởi nghèo quá dân ruộng đồng hóa tệ
một chiếc cầu, mãi để một đời mong
đời dẫu cực, cơm bữa no bữa đói
vẫn mong con được học hỏi nên người
nhưng mỗi sáng nhìn con qua bến lội
cha mẹ lo may rủi một dòng trôi
nay đã có những tấm lòng Gạch Nối
bắt cho con chiếc cầu mới qua sông
con an vui, mẹ không còn bối rối
không còn lo bão nổi, nước triều dâng
chuyện dòng sông và nỗi lòng của mẹ
mãi sau này, con vẫn kể người nghe
rằng nơi đây, trước chỉ là bến lội
nhờ chiếc cầu đã nối những bờ sông.
Cao Nguyên
**
Hiểu được nỗi lo của mẹ, có những tấm lòng tự nguyện góp những viên gạch xây một chiếc cầu qua con rạch thay cho chiếc cầu khỉ lắc lư. Để các em bé thơ mỗi sáng đến trường trong niềm hân hoan với bước chân vui, với niềm tin của mẹ.
Câu chuyện đó dường như cổ tích, dẫu công trình tâm huyết mới thực hiện có 3 năm từ những tấm lòng của gạch-nối-online.
Để những ước mơ trở thành hiện thực, và giữ lại hiện thực trong tầm nhìn từ những bước đi của bé thơ, tin yêu vào tương lai với hành trình chính mình tự chọn cho mỗi cuộc đời trổ biếc mầm xanh, trong nguồn xanh bao la của quê hương.
Như bạn thấy, tôi thường viết về những ước mơ. Một trong những ước mơ đó là xây dựng nhóm "Nguồn Xanh". Trong một tâm thư gửi những người bạn trẻ với lời khẩn thiết gọi mời những tấm lòng nhân ái họp sức vào việc xóa dần những đau xót hôm nay, cho những tiếng cười vui nở tới ngày mai:
"... những đứa trẻ vốn được sinh ra trên một đất nước đã hòa bình nhưng bị dìm đuối dưới sức nặng của những hậu quả tàn khốc do chiến tranh để lại, do những tàn hại của chủ thuyết thống trị và thụ hưởng.
Nghèo đói là nguyên nhân chính buộc cha mẹ không đủ sức nuôi con (dẫu đã bán cả máu mình để mua sữa và thức ăn). Đến lúc họ kiệt sức đành buông đứa con do mình đứt ruột đẻ ra; Hoặc do cha mẹ đẻ con ra mà quên trách nhiệm nuôi nấng, đành vất con mình ở một nơi không xứng với phận làm người .
Những đứa trẻ đó đang và sẽ sống, lớn lên như thế nào? Khi thiếu ăn, thiếu mặc và thiếu sự học hành. Đau xót hơn, có những con em chúng ta đang bị bọn buôn người chiếm đoạt cả thân xác và tâm hồn! Đang sống vất vưởng nơi xứ người .
Sao mình không góp sức nâng các em lên, vuốt phẳng những nếp nhăn thân xác nhọc nhằn trước tuổi. Nuôi lớn nó thành người hữu ích cho mai sau với bước đi vững vàng trên con đường nhân ái. Có được một tri thức đủ biết vun xanh một gốc cây đời từ trên những rữa mục của quá khứ, từ trong sự băng hoại hôm nay nơi quê nhà ..."
Ước mơ cài trên niềm hy vọng vẫn cứ bay như những dòng thơ tôi viết về một thảo nguyên xanh:
" ... anh muốn dành tặng riêng em
một tâm hồn luôn sáng
trên những niềm yêu thương gợi nhớ
những góc cạnh quê hương xoáy tít
trong những giấc mơ em
những giấc mơ luôn trĩu nặng trong em
dù chỉ là một chút của Biển, của Sông, của Rừng
của Núi, của những cánh đồng, của những luống hoa.."
Ôi Nguồn Xanh - niềm tin của một đời người, Hy Vọng và Hạnh Phúc .
Những ước mơ đến từ những con tim và những tấm lòng. Không đến từ những tên và tuổi của mỗi con người .
Cao Nguyên



Thứ Bảy, 11 tháng 11, 2023

Sông Trở Giấc

 Sông Trở Giấc



Em có nghe dòng sông đang trở giấc
gọi ta về thương nhớ một Quê Hương
bữa ra đi vội vàng quên giã biệt
nên buồn thương mãi miết bám theo đời
Quê Hương ta - mặt trời lên - phía ấy
có sông Hồng và chín ngọn Cửu Long
nước cuộn chảy giữa núi đồi hùng vĩ
mùa giao mùa ngô lúa ngậy mùi thơm
Từ phía ấy - những tấm lòng chân thật
lay nôi em bằng những điệu ru vui
Từ phía ấy - những con người chơn chất
chén cơm nghèo còn muốn xẻ chia đôi
Từ phía ấy - tuổi thơ em sống lại
giữa trời xanh con diều nhỏ bay cao
Từ phía ấy - ngôi trường xưa mái rạ
bạn thân thương tay nắm dắt dìu nhau
Từ phía ấy - dòng sông đang trở giấc
reo lời buồn thương nhớ bóng người xưa
thấp thoáng đó mà bây giờ đã mất
những ngày vui theo nhịp võng đong đưa
Từ phía ấy - mái tranh nghèo còn đấy
nhưng vắng em lửa như bớt hồng reo
Từ phía ấy - vẫn cánh đồng ngô lúa
nhưng bờ đê xa vắng bước chân vui
Sông trở giấc tuôn mạch buồn vào đất
nặng bước chân người đang sống lưu vong
Sông trở giấc Cội Nguồn thân ái gọi
Hương Xuân thơm mở những nụ đời vui .
Cao Nguyên
**
Hồng Vân diễn ngâm

GIỌT LỆ HỒNG. Ca sĩ Thanh Thúy Nguyễn






Thư Viện

Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng

Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng Lời ngỏ Hội Quán Bến Trăng được thành lập từ mối giao tình thân quí với các Anh Chị Em mà Cao Nguyên đã biết tro...