Thứ Hai, 6 tháng 3, 2023

Khúc Chiêu Hồn

 Khúc Chiêu Hồn

ta sẽ đập thơ ta cho nát vụn
trộn chung cùng bi hận với yêu thương
giữa trăm năm làm hợp chất trải đường
cho sinh vật thế gian buồn chóng mặt
ta sẽ xé thơ ta nghìn triệu mảnh
rải giữa trời thay những cánh hoa tang
cuộn hết đêm đen làm chiếc áo quàn
mượn gió hú làm điệu kèn ai điếu
ghi cho hết đừng bao giờ để thiếu
những hồn oan chết bởi nỗi kinh hoàng
tay quào sâu xuống mặt đất quê hương
miệng thảng thốt buông vội vàng tiếng MẸ
thời khánh kiệt của Cha Ông là thế
thơ thay hương lập thánh lễ chiêu hồn
lời nguyện cầu vương vãi khắp non sông
sau trăm năm ta hẹn người gặp lại!
Cao Nguyên



Thứ Năm, 2 tháng 3, 2023

Tản Mạn Trên Trời

 Tản Mạn Trên Trời




Gần nhau tản mạn bên đời
Xa nhau tản mạn trên trời cũng phê
Online một bữa về quê
Ngắm xem đất nước nhiêu khê cỡ nào!
Bạn đừng cười với lời mở của tôi với một ngày tản mạn trên trời. Từ FaceBook đến các WebSite mà tôi thường ngồi nghe, ngẫm nghĩ nhiều điều xoay quanh trọng tâm: Quê Hương tôi.
Tôi đã viết nhiều bài tản văn cũng như thơ nói về Quê Hương, nhưng chỉ là những chiếc lá trong rừng. Những cảm nghĩ từ hồi tưởng, từ thực tế nhìn vào nhân vật và sự kiện, cũng chỉ là một phần của vết thương trong chiến tranh và hòa bình.
Sự nhức nhối của vết thương chiến tranh là đương nhiên, nhưng nhức nhối trong hòa bình càng kinh khiếp hơn. Bởi hòa bình trên quê hương là giả tạo, sức tàn phá của hòa bình gây tổn thất về nhân mạng, về tài sản, về mọi mặt sinh hoạt xã hội còn lớn hơn trong chiến tranh. Nguyên nhân chính là quê hương bị đặt trong sự thống trị của cộng sản.
Trong lịch sử đương đại 100 năm qua, đất nước nào cộng sản cai trị đều tổn thất và phá sản như nhau. Sự tổn thất và phá sản về người và của chưa thấm gì với sự tổn thất và phá sản về đạo đức, nhân văn của một dân tộc. Bởi với người thì lớp sau nối theo lớp trước theo vòng luân chuyển sinh tồn, tài sản thì xây lên từ sự tàn phá, nhưng đạo đức lương tâm của một dân tộc muốn phục hồi sau khi chế độ cộng sản bị tiêu diệt, cần phải đợi cả trăm năm sau.
Trở lại với tản mạn trên trời. Chỉ riêng với FaceBook, từ Trang Chung đến các TimeLine của từng người, hằng ngày có ngàn chuyện để xem. Xem để cảm nhận về những quan điểm nhân sinh đồng hành, xem cả những dị biệt trong cách nhìn về cuộc sống xoay quanh trục chuyển của vũ trụ, mà nghiệm ra luật vận hành âm dương, tốt xấu, thiện ác ... bổ sung cho nhau.
Trong cái rủi có cái may, trong cái hay có cái dở. Thẩm thấu mọi điều may rủi, dở hay... rồi ngắm lại mình, biết được mình còn được là mình thì còn gì vui hơn. Và càng vui hơn khi biết mình còn có bạn đồng hành với những lời tâm tình rất thật. Thật ở chỗ mình nhận biết Tâm dẫn cái Trí của bạn đi suốt quãng đường dài trên hành trình khó nhọc đầy những trầm thăng, vinh nhục mà biết lấy điều chính yếu trong Chữ Nghĩa đối với Đời.
Khi bạn bấm Like với điều tôi viết "đời đã chật sao lòng ta không rộng" là đã có một niềm vui trong ngày như một nhà văn đã viết:
"Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy,
ta có thêm ngày nữa để yêu thương".
Những yêu thương của một ngày nối tiếp nhau sẽ giúp mình đủ sinh lực vừa đi vừa chuyển tải những ý lời vừa thích nghi cho cuộc sống đời thường, vừa tạo thế đứng cho lập trường cầu tiến và hiến dâng.
Có như một tấm lòng
mới hiểu từng ngọt đắng
từ mỗi điều ước mong
trong thường hằng cuộc sống
Có như một người Mẹ
mới thấu tiếng khóc con
dẫu thăng trầm dâu bể
vẫn nhớ cánh tay bồng ...
Cảm ơn những tấm lòng từ tri âm đến tri kỷ đang đi cùng với tôi về phía chân trời chân thiện mỹ mà không kể điểm mốc thời gian..
Đi như Bùi Giáng trên "đường về Đà Lạt":
Non nước ấy chìm đâu em có biết
Dựng bên trời để nhớ để quên đi
Chiều trở lại để dư vang chia biệt
Vọng miên man trường hận thở than gì!
Non nước ấy chìm đâu? Tôi có biết. Biết để đi theo hoài vọng sự phục hưng một quê hương luôn cưu mang tình Người và Đất.
Điều may mắn là tôi đang có những người bạn trẻ, biết lắng nghe và sẵn sàng tiếp nhận sự hoài vọng từ thế hệ cha, ông. Thành đạt thế nào còn tùy theo vận nước dưới sự chở che và ủy thác của các đấng quyền năng và hồn thiêng Tổ Quốc.
Điều trước tiên là mỗi người đang cùng đi về một hướng với thái độ tích cực phục hồi giá trị làm người. Một con người luôn tử tế với cuộc đời trong nhân cách sống.
Không gian đang vào cuối mùa Đông, nhìn lá vàng lìa cành bay theo gió và trở về với đất nuôi một mùa xanh mới, hy vọng lại vươn lên từ những tàn phai:
còn hối tiếc mùa xanh còn hy vọng
cầm trong tay cho chắc những niềm tin
chờ đất trở thêm một lần gieo hạt
mầm nỡ nào không mọc những chồi xinh!
Phải, chúng tôi đang chờ mùa đất trở trên quê hương, để cùng nhau về gieo hạt mới. Mong lắm thay.
Cảm ơn các bạn đã xem chút tản mạn trên trời. Cầu xin ơn trên ban phúc lành cho chúng con, những người con của mẹ Việt Nam đang sống giữa gian truân vẫn mang niềm hoài vọng: Dựng trong tim một dãi sơn hà!
Cao Nguyên

Thứ Tư, 1 tháng 3, 2023

Rừng Ơi - (Thơ: Cao Nguyên - Nhạc & Trình bày: Đình Đại)


Rừng Ơi
cư dân cũ, từ vùng trời xa vắng
gọi rừng xưa, ta nhớ lắm - rừng ơi!
thương mùa cây cúi đầu buồn tháng Hạ
lá chịu tang qua mấy chục năm rồi!
lúc ta đi, rừng sâu còn ngún lửa
lửa hận thù, cháy quá nửa đời ta
cháy bỏng màu da, làm sao lành vết sẹo
chung niềm đau, ta chẻ máu nuôi rừng
nửa máu ta có giúp rừng sống lại
đất có mừng lá biếc nẩy chồi xanh
cây có vui khi chim về hái trái
hoa có cười cho hương toả vây quanh?
ôi nhớ quá, rừng ơi! ta nhớ quá
cao nguyên xanh, hoa lá ấy - hồn ta
và cả máu chia cho rừng thuở ấy
nhắc ta về, dù bữa hẹn còn xa
về xem nắng ghẹo hoa tươi rói mặt
về thăm cây lành hẳn vết thương chưa
về ngồi giữa nắng mưa nghe đất hát
khúc đồng dao từ những khát khao xưa!
thơ ta đó, rừng ơi! ru chút nhé
ta chưa về thăm đất mẹ chiều nay
sợ hàng cây còn long lanh ngấn lệ
ta với rừng sẽ khóc giữa vòng tay!
Cao Nguyên
---
thơ : Cao Nguyên
phổ nhạc và trình bày : Dzuy Lynh

Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2023

Chiều Hạ với « Biển và Em »

 Chiều Hạ với « Biển và Em »

Tôi được có duyên làm em gái anh Cao Nguyên, tháng sáu này là tròn 13 năm. Khi tôi được nghĩa phụ Trần Nhất Lang dẫn về sinh hoạt trong topic của người ở diễn đàn Hoa Sơn Trang.
Những bước đầu tiên tập tành học làm thơ Đường Luật của tôi nhiều gian nan. Anh là người bạn đầu tiên sau Hoa Sơn đã tiếp đón và chào mừng tôi đến diễn đàn. Anh đã khuyến khích tôi mở rộng không gian riêng mình và trồng những đóa hoa thiền trong vườn thơ của tôi…Tôi rất thích đọc thơ anh vì, thơ anh viết từ ngôn ngữ của một trái tim thao thức đầy nhiệt huyết cho một chữ Tình:
tình yêu đôi lứa:
Chiều nay sao thấy buồn chi lạ
Nhớ Sài gòn- thương cuộc tình xưa
Nghe tiếng ve gọi tình ra rả
Vòng đôi tay đan võng đong đưa
(Chiều nay sao thấy buồn chi lạ- Cao Nguyên)
Biển là Anh hay Biển là Em?
vẫn cứ đợi dẫu tình nay thất lạc
vẫn mang theo một nỗi buồn man mác
chỉ mong ngày em về Biển cùng anh !
Nếu hồn anh được làm cơn sóng vỗ
sẽ rì rào bên cạnh trái tim em
cho thời gian đậm thêm lời thương nhớ
trong những chiều ra biển vắng em.
(Biển Và Em- Cao Nguyên)
tình nghĩa phu thê, mãi tím thủy chung:
nhớ Đông xưa, lòng anh buồn ray rức
nhìn chân em xuyên suốt nỗi cơ hàn
bàn chân bám đời đau cùng với đất
da tím bầm chưa hở một lời than!
em mải miết đi, chẳng cần nhìn lại
vì Chồng, Con - Thế gới bỗng nhiệm mầu
thuở yêu anh, em uống lời bùa ngãi
nhủ đời vui, mặc khải chữ cơ cầu!
Xuân lại đến, cuộc đời đi cũng vội
mừng tuổi mình, tóc bạc lại trao nhau
nụ hôn quen sao mãi còn bối rối
như thuở anh vừa dạm hỏi trầu cau!
(Nhớ Đông Xưa-Cao Nguyên)
tình đồng đội, hay tình chiến hữu, tình huynh đệ chi binh
với những năm tháng hành quân chia ngọt sẻ bùi đầy nước mắt và máu dưới đạn bom khói lửa:
vết thương còn trên cánh tay này
thằng bạn thân gục chết nơi đây
không ai rảnh đưa tay vuốt mắt
xác nơi đâu, hồn theo mây bay
xa sông Ba đã ba mươi năm
nhớ bạn bè nay ta về thăm
nhìn cảnh cũ lòng đang bật khóc
tiếc rằng ta nước mắt đã cằn!
(Thăm sông Ba- Cao Nguyên)
tình người:
Khi lòng đời khép lại
chật chội những con đường
khi chân tình khép lại
ta vuột mất yêu thương
từ Quê hương Đất nước
từ ruộng rẫy thôn làng
từ Thầy Cô Bè Bạn
từ Nội Ngoại họ hàng
em ơi anh sợ lắm
nếu phải có một ngày
giòng chân tình khép lại
ta với người trống không!
(Chân Tình- Cao Nguyên)
tình yêu quê hương đất nước
với những nỗi đau nhớ khôn nguôi của phận người lưu vong:
ngày luyến nhớ Paris, Cali, New York
có bằng đêm em khóc nhớ Sài Gòn?
thành phố Mẹ chúng ta bên kia biển
những con đường Nguyễn Huệ, Hùng Vương
những tên gọi Bạch Ðằng, Bến Nghé…
giữa đời ta là cả một trời thương!
Sài Gòn đó, Sài Gòn bên kia biển
không phải một thời, mà mãi ngàn đời
trong tim người, Hòn Ngọc Viễn Ðông
trong Việt Nam, Sài Gòn bất diệt!
(Thành Phố Mẹ- Cao Nguyên)
mới Tháng Hai . đã nhớ Tháng Tư
chưa qua Xuân đã chết nụ cười
trời gió chướng - được mùa nước mắt
tràn qua tim . chảy suốt một đời!
từ Phố Bolsa - nhìn thấy lửa
cháy đỏ trời dọc theo Sông Ba
bạn bè chết . nhớ tên từng đứa
gọi nhau vào bi khúc xót xa!
(Nỗi nhớ khôn nguôi- Cao Nguyên)
Cư dân cũ, từ vùng trời xa vắng
gọi rừng xưa, ta nhớ lắm – Rừng ơi!
thương mùa cây cúi đầu buồn tháng Hạ
lá chịu tang qua mấy chục năm rồi!
Lúc ta đi, rừng sâu còn ngún lửa
lửa hận thù, cháy quá nửa đời ta
cháy bỏng màu da, làm sao lành vết sẹo
chung niềm đau, ta chẻ máu nuôi rừng
Ôi nhớ quá! Rừng ơi! ta nhớ quá
cao nguyên xanh, hoa lá ấy – hồn ta
và cả máu chia cho rừng thuở ấy
nhắc ta về, dù bữa hẹn còn xa
(Rừng Ơi- Cao Nguyên)
Tình dân tộc, thao thức khát khao cho công lý tự do với những ước mơ Việt:
Ước Mơ Việt - Ước Mơ Chung
Suốt dòng con cháu Lạc Hồng Văn Lang
Ước Mơ về một Việt Nam
Rạng danh Nòi Giống, vẻ vang Sơn Hà
(Ước mơ Việt-Cao Nguyên)
Lạc vào cõi thơ anh như mộng du đi vào thiên trường ca huyền thoại Tình.
Vai thơ nương sức tựa đầu
Uống hơi thở mịn trên màu chữ quen
Trộn tình với mộng vào đêm
Thơ ru tình khúc đưa em vào đời
(Đưa em vào đời – Cao Nguyên)
Tôi biết em trai Đình Đại lần đầu tiên ở Genève, tháng sáu năm 2015, trong đêm văn nghệ tưởng niệm 40 năm người Việt lưu vong tỵ nạn cộng sản với hàng triệu thuyền nhân mà số đông đã bỏ mình trên biển cả. Ngày đó, Đại đã vừa đàn guitare và hát bài « Bài Ca Tù » do chính em sáng tác. Đại có một giọng ca rất mạnh và ấm. Và dòng nhạc viết cho quê hương của em rất đậm sâu xúc cảm.
Tôi dõi theo bước chân em, trong những sáng tác mới hát cho quê hương cho những nỗi đau oan khiên mà người dân Việt Nam phải gánh chịu
Ai, ai trả lời, khi quê hương chết
Khi biển không còn tôm cá để nuôi dân
Khi rừng xanh trơ trụi xác cây tàn
Và tử thần trong mỗi bát cơm canh
(Ai Đang Giết Dân Tôi - Sáng tác: Đình Đại)
Bạch đằng Giang còn vang tiếng sóng chôn quân thù bạo cường
Hồn Mê Linh từ muôn kiếp dân Nam tranh hùng quật cường
Đã bao hồi chinh chiến, đã bao đời quyết tiến,
Bao lớp trai đổ máu tươi tô điểm sơn hà
Đây biên cương non nước
Đây biển khơi sông ngòi
Đây núi non quê nhà được thành hình từ máu dân Nam
(Hùng Ca Sử Việt- Sáng tác: Đình Đại)
Trăng ngoài song bát ngát soi sáng niềm tin
niềm tin ngày mai đến
non nước thanh bình tự do
Dù chốn lao tù tối tăm
Vẫn sáng trong tim người
ngọn lửa đấu tranh vẫn cháy cho yêu thương đâm chồi…
Dù chốn lao tù tối tăm
Vẫn giữ tin yêu cho đời
Ngày đất nước an vui trong trái tim ta an bình
(Trăng Tù- Sáng tác: Đình Đại)
Khi nhạc của Đình Đại càm thơ tình Cao Nguyên là hai tiếng lòng của hai trái tim đồng cảm cùng hòa nên một như một dòng chảy yêu thương từ tâm, phản ánh những hoài niệm, khắc khoải, thao thức, khao khát và hy vọng của người Việt Nam lưu vong.
Đình Đại tâm sự với mọi người là Đại không là nhạc sĩ chỉ hát thơ thôi. Khi tôi nghe những bài do em phổ nhạc từ thơ anh Cao Nguyên qua tiếng hát Mộng Trang, em gái Anh Chi, Quỳnh Vy, Tố Lan, Thu Sương và chính em, thì tôi thấy Đình Đại đã cảm nhận được chiều sâu của mỗi ngôn từ trong thơ anh Cao Nguyên để chuyển tải thành nốt nhạc đi vào lòng người làm thính giả mang nhiều xúc cảm chân tình. Sự kết hợp hài hòa giữa thơ và nhạc như một cung đàn tri âm tri kỷ.
CD “ Biển Và Em” đã để lại trong tôi nhiều rung động. Cám ơn anh trai Cao Nguyên và em trai Đình Đại đã “dâng cho quê hương êm ấm duyên tình” (trích Trăng Tù- Đình Đại). Mong rằng “ Tiếng hát Tự Do ” luôn sống mãi trong lòng mỗi người dân Việt khát khao một ngày về Việt Nam thanh bình, tự do, bác ái và nhân quyền.
Mỗi lời hát ra mỗi lời mơ ước
Đất nước tự cường, đất nước tự do
Hát vang lên hỡi tấm lòng tuổi trẻ
Vì hôm nay và mãi mãi về sau
Hát vang lên ta hãy hát vang lên
Tự do Việt Quốc anh hùng
(Tiếng hát tự do- Cao Nguyên)
Mời nghe vài bài hát trong CD Biển và Em:
* Biển và Em (ca nhạc sĩ Đình Đại)
* Hát Đi Em Bài Huế Buồn (ca nhạc sĩ Đình Đại)
* Nỗi Nhớ Khôn Nguôi (ca sĩ Thu Sương)
Tuyết Tiên
---
Hình lưu niệm trong chương trình thơ nhạc Hành Trình Nhân Ái tại Washington. DC - 2017
(nhạc sĩ Đặng Bình, Đình Đại, Cao Nguyên, ca sĩ Thu Sương)



Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2023

Thứ Ba, 24 tháng 1, 2023

Khai Bút Năm Mèo

 Khai Bút Năm Mèo

Đầu năm khai bút tặng Mèo
hiền ngoan Miu nhé chớ đèo bồng thêm
cái tên Mão chẳng êm đềm
bởi như cổ tích bên thềm ngoại nhân

Gọi Miu .. Miu ... Miu đến gần
mỉm cười khoái chí đòi bồng trên tay
hứa nhé Miu suốt năm này
ngăn không cho Chuột vào đây phá nhà

Miu hứa ... Miu hứa thật mà
an tâm người nhé chung hòa niềm vui
cảm ơn Miu ... Miu tuyệt vời
quý Miu như quý tình đời hữu duyên .
Cao Nguyên
---



Tranh: họa sĩ ViVi Võ Hùng Kiệt

Vào Xuân



Vào Xuân
từ Đông đi vào Xuân
đường tuyết vờn xám trắng
may có em đi cùng
mùa bỗng nhiên bớt lạnh
từ búp trổ qua mầm
lá thì thầm gọi nắng
may mắn mặt trời lên
rọi hồng nền sương thắm
từ mắt vào nụ hôn
môi đợi chờ quay quắt
may thơ gọi bồn chồn
má ửng hồng ngước mặt
và thế là vào Xuân
tình nở bừng mặt đất
cả hoa bướm cũng mừng
gửi lời chào trăng mật
Cao Nguyên
---
Thơ: Cao Nguyên
Tiếng hát: Nửa Hạt Cát
Nhạc & đệm nhạc: Nguyễn Minh Châu

Thứ Ba, 17 tháng 1, 2023

CÓ GÌ BUỒN HƠN


CÓ GÌ BUỒN HƠN
có gì buồn hơn, Mẹ vì con khóc
suốt một đời khó nhọc cuộc mưu sinh
đứa bỏ xứ ra đi, đứa rùng mình bán máu
sống cho qua thời giật gấu vá vai
có gì buồn hơn, Mẹ vì nước khóc
bốn nghìn năm khai quốc, núi sông nghiêng
xương chất đống, máu chảy tràn mặt đất
đời đắng cay, người chỉ biết căm hờn
có gì buồn hơn, Mẹ vì đời khóc
mua lợi danh, người rao bán linh hồn
văn miếu, chùa đình, không màng được mất
mồ mả tổ tiên, bán được, đã không còn !
*
có gì buồn hơn, con nhìn Mẹ khóc
dưới trời mưa, nước mắt chảy ròng ròng
nước mắt Mẹ, nước mưa Trời hợp nhất
liệu có xóa đi thống khổ, đau thương
có gì buồn hơn, đất nghe Mẹ khóc
sỏi đá khô cằn ngấm nước mắt cay
mùa nghịch chướng, hạt gieo, mầm rữa nát
ruộng rẫy buồn, rừng núi xác xơ cây
có gì buồn hơn, Sài Gòn Mẹ khóc
mặt đất rung, trời rả rích mưa tuôn
dòng sông thiêng hợp triệu nguồn nước mắt
triệu đứa con theo Mẹ, khóc Việt Nam !
Cao Nguyên
@
CÓ GÌ BUỒN HƠN - thơ Cao Nguyên / nhạc & trình bày Dzuylynh

Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2023

Bốn mươi mùa Xuân – trong dấu ngoặc

 Bốn mươi mùa Xuân – trong dấu ngoặc 



Bốn mươi mùa Xuân – trong dấu ngoặc 
anh cùng em góp nhặt những lời vui 
gieo hạt sống trong mạch đời có thật 
mong vườn Xuân mặt đất lại đầy hoa! 

Mỗi dấu ngoặc Xuân – một trang huyết sử 
cha bồng con, con dẫn mẹ xa nguồn 
ngoảnh mặt nhớ Núi Sông và Tiên Tổ 
lòng nguyện cầu Non Nước mãi bình yên! 

Mỗi dấu ngoặc Xuân – dòng tình khai mở 
một đoá hồng trên mỗi nét môi quen 
nuôi chí khí Lạc Hồng cho rạng rỡ 
nối vòng tay thân ái rộng vô biên! 

Mỗi dấu ngoặc Xuân – một lời muốn ngỏ 
cùng bạn bè, con cháu, anh em 
dẫu từng bước chân đời còn khốn khó 
đừng bao giờ quên nòi giống Tiên Long! 

Bốn mươi mùa Xuân – trong dấu ngoặc 
triệu bàn tay xây dựng đỉnh Thi Ca 
mỗi lời viết gởi cho Người và Đất 
luôn nồng nàn  tâm ý thiết tha! 

Hãy trồng tiếp nhé em, trên từng dấu ngoặc 
mỗi lời vui là một đóa hoa 
Xuân đang mở hừng đông trên mặt đất 
đóa hoa nào cũng tỏa ngát hương xa! 

Cao Nguyên 
@

Bốn mươi mùa Xuân trong dấu ngoặc 

thơ Cao Nguyên - nhạc & trình bày Dzuylynh:

https://app.box.com/s/6hbklcciq0a2zqyksjxtd4dx8m9armsj?fbclid=IwAR3X5w8pszJObN6_j3OfKF5IBiUrrh16MCeCVWPwRuvFu53oyFTXXHqyFbE

Thư Viện

Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng

Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng Lời ngỏ Hội Quán Bến Trăng được thành lập từ mối giao tình thân quí với các Anh Chị Em mà Cao Nguyên đã biết tro...