Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2025

Như Thơ

Như Thơ



Như Thơ
Có hạt mưa vừa rớt
đọng trên khóe mắt buồn
có dòng thơ vừa ướt
dưới giọt sầu lệ buông
trăng vàng màu cỏ úa
giữa thương nhớ đang mùa
tình chưa về gõ cửa
thơ ngồi hong lệ xưa!
*
Có lời chim vừa hát
nơi bóng mát bờ tim
có hương nồng vừa ngát
loang trên bờ môi quen
nắng như màu mận chín
soi hồng đỉnh ngực mây
bước tình về lặng tĩnh
lòng xôn xao thật đầy!
*
Ơi này em, buồn vui
vì em mà thơ khóc
vì em mà thơ hát
vì tình, thơ như mây
bay bay từng cánh thơ
trên hạt mưa vừa rớt
trên lệ sầu đang buông
giữa mùa thương nhớ gọi
ơi tình! ơi thơ ơi!
Cao Nguyên
---
Ca nhạc: Dzuy Lynh


Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2025

DUYÊN

 DUYÊN

Nhờ Duyên tôi đã gặp người
chào nhau với những nụ cười dễ thương
nhờ Duyên mình bước chung đường
qua ngàn lối nhớ quê hương tuyệt vời
Nhờ Duyên người đã hiểu tôi
theo dòng máu lệ vì đời mà rưng
nhờ Duyên thắp ngọn lửa hồng
sưởi Tâm cho ấm suốt dòng tình quê
Nhờ Duyên thấu cuộc đi, về
trên thân cát bụi vỗ về đời nhau
nhờ Duyên khơi chuyện trước sau
nối tâm rạng rỡ nhịp cầu tri âm
Khởi đi, người hỡi nhiệt nồng
mai sau còn đẹp tấm lòng hôm nay
mừng Duyên khởi sắc đời này
gửi lời thân chúc vạn ngày bình yên.
Cao Nguyên
---

Verse 1
Nhờ duyên em đến bên đời Gieo câu chào với nụ cười thắm tươi Nhờ duyên ta bước chung đôi Qua bao lối nhỏ, quê hương rạng ngời Verse 2
Nhờ duyên em hiểu lòng tôi Dòng lệ rơi cũng hóa lời yêu thương Nhờ duyên thắp sáng đêm trường Sưởi hồn ấm lại, tình quê vấn vương

Duyên ơi, là khúc nhạc lành Ru nhau qua những mong manh cuộc đời Duyên ơi, là ánh mặt trời Nối tâm tri kỷ, rạng ngời trước sau Verse 3
Khởi đi từ phút ban đầu Mai sau còn giữ tấm lòng hôm nay Mừng duyên rạng rỡ trời mây Gửi nhau lời chúc vạn ngày bình yên

Thứ Ba, 7 tháng 10, 2025

Tình Si

 Tình Si



đang Thu em đã chờ Đông
Đông sang sợ lạnh, lại mong Xuân về
phải lòng em quá nhiêu khê
nắng mưa chẳng thuận đam mê nỗi gì
may còn anh mối tình si
dẫu em khó chịu vẫn lì lợm yêu
đang mưa muốn nắng cũng chìu
miễn em còn khát khao khêu gợi tình
Thu buồn đẹp lá vàng xinh
tội chi lóng ngóng tầm nhìn lá rơi
chỉ cần chút nắng rượm trời
cành nào chẳng nảy lộc ngời nụ xanh
mắt thôi buồn lệ long lanh
nụ hôn môi rướm cũng lanh chanh hồng
mới hay Xuân Hạ Thu Đông
còn anh thơ vẫn điệu vần đam mê !
Cao Nguyên

Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2025

Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng

Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng



Lời ngỏ
Hội Quán Bến Trăng được thành lập từ mối giao tình thân quí với các Anh Chị Em mà Cao Nguyên đã biết trong sinh hoạt Văn Học Nghệ Thuật trên các trang web trong nhiều năm qua. Đặc biệt, do Duyên đưa và Tâm định, Cao Nguyên đã được hạnh ngộ với một số anh chị em văn thi hữu qua các lần gặp gỡ ở Washington DC, Maryland, California, Atlanta...
Trong giao tình có được với niềm ưu ái mà các anh chị em dành cho Cao Nguyên, đã gợi ý cho Cao Nguyên về việc nối kết vòng tay thân ái để thực hiện một tuyển tập thơ văn.
Các anh chị em đã gợi ý rằng, thời gian đặt trước chúng ta khá nhiều những ưu tư trong cuộc sống riêng mình và với người, trong dòng đời luôn mang sự cảm khái: "những người muôn năm cũ, hồn ở đâu bây giờ?". Hỏi người, chính là hỏi ta. Bởi một lúc nào đó, những người thân thương của chúng ta cũng hỏi như vậy, khi bất giác nhớ về chúng ta đã nơi cõi-xa-vời. Sao không lưu lại cho những người thân thương của chúng ta một chút hồn? Dẫu chung riêng, vẫn là điều nên có.
Là một người cầm bút, tâm tư chúng ta đi xuyên qua không gian, thời gian để gặp từng bối cảnh lắm lúc cuốn ta vào sự xúc động khó ngăn dòng nước mắt. Bối cảnh từ chính ta: tình yêu, thân phận; từ những thân thương của ta: những hệ lụy máu thịt và huyết thống; từ quê hương ta: từ chiếc nôi và lời ru của mẹ, vạt đất thơm và luống cày của cha, đến những bến bờ của dòng sông quê Nội, Ngoại... Quá nhiều, quá nhiều thứ... Dẫu viết suốt đời vẫn chưa cạn ý, mà đã viết, không chỉ viết với riêng ta, còn kể cho thân thương nghe những điều chúng ta cảm nhận từ một thuở đã qua, từ một thời đang có... hàm chứa trong Văn, Thơ mà mỗi người chúng ta đã và đang ủy thác lòng mình.
Dẫu gì thì trong tất bật dòng đời, ta còn một cõi-bạn-ta để tới lui
hàn huyên tâm sự, rỉ rả chuyện buồn vui, khi bóng chiều lướt ngoài khung cửa. Chợt nghĩ: Sao ta không còn mãi bên nhau những tấm lòng tri kỷ? Thú vị, thú vị lắm! Vậy thì làm một điều gì đó cho hôm nay, để mai còn nhớ lại. Thế là hình thành một lời ngỏ, cũng là lời mời bạn-ta ngồi lại với nhau trong một góc đời có hình tượng rất thơ: Bến Trăng!
Lời mời chuyển đi, rất may bạn-ta nhiệt tình hưởng ứng một cuộc hành-văn về với Bến Trăng, để chúng mình còn mãi bên nhau, trong một tuyển tập thơ văn mà bạn đang cầm trên tay. Cũng cám ơn tất cả những ai đang ưu ái và trìu mến nhìn những con chữ lướt qua, để bất chợt đồng cảm gọi lên: "cho mình còn mãi bên nhau với!". Nếu đưọc vậy, Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng có cơ may nối tiếp những số tới với đông đảo bạn-ta hơn, theo như ước mong của những bạn-ta hiện có mặt trong tuyển tập này.
Cám ơn sự tri tình của bạn-ta và thân hữu gần xa với Bến Trăng, nơi hội tụ những thân thương với chân tình chữ nghĩa.
Trân trọng,
Cao Nguyên
---
Tác giả trong Tuyển Tập Bến Trăng
Ấu Tím
Cao Nguyên
Chiêu Hoàng
Dã Quỳ
Đặng Lệ Khánh
Đông Nghi
Hà Phương Hoài
Hồng Vũ Lan Nhi
Linh Đắc
Ngọc Anh
Nguyễn Ninh Thuận
Nguyễn Thị Tê Hát
Nguyễn Văn Tân
Như Thương
Phan Anh Dũng
Phan Tấn Hải
Phan Tưởng Niệm
Sapy Đi Đi
Sapy Nguyễn Văn Hưởng
Sông Cửu
Sương Mai
Tràm Cà Mau
Trần Kim Bằng
Trương Ngọc Bảo Xuân
Việt Dương Nhân
Vũ Hoài Mỹ
Vũ Hối
Ban biên tập: Cao Nguyên, Dã Quỳ, Ngọc Anh, Anh Dũng
Tranh bìa: Đông Nghi
Tranh phụ bản: Đinh Cường, Mùi Quý Bồng, Nguyễn Hùng Sơn
Kỹ thuật: Phan Anh Dũng
@

Bến Trăng
Bến đi đợi, Bến về chờ
vẫn Trăng vàng óng dọc bờ sông quê
đưa người thuở núi hôn mê
đón người từ nỗi nhiêu khê chập chùng
đổi đời vào cuộc rạng đông
theo người trẩy bước xuôi dòng trường ưu
mẹ chờ trước cửa ngã chiều
hong thơ ru lại mỹ miều tuổi con
mãi đời lưu dấu ngựa hồng
thời cha hào phóng nhập dòng sử thi
Trăng còn sáng, Thơ còn đi
lòng căng sức gió, ngại gì Bến xa
trời xanh, sáng tỏa Ngân Hà
lâng lâng tâm ý giữa ta và người
chèo khua rộn nhịp trùng khơi
vỗ dồn sóng biếc, ngời ngời Bến Trăng!
Cao Nguyên

Nhập Vai

 Nhập Vai

mời em hãy thử nhập vai
vào thơ anh viết giữa ngày rất xanh
sẽ nghe cảm xúc chân thành
của lời tình khúc riêng dành ru em
đừng nghi vấn, chớ truy tìm
một âm bản gốc từ nguyên khởi tình
vì anh không muốn em nhìn
qua khung cửa hẹp cái hình của thơ
dễ thương với nỗi lòng ngờ
rằng ta nhập mộng bao giờ đâu hay
môi tình nồng chuốc rượu say
rót đầy nhau uống cho ngây ngất hồn
nhập vai cho mộng chu toàn
ân tình chữ nghĩa quay tròn giữa không
khi đời còn những tấm lòng
tình yêu mãi sáng trong vòng chân như
nhập vai em nhé, mộng từ...!
Cao Nguyên

Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2025

Sinh Nhật Vui

 Sinh Nhật Vui



Mỗi ngày là một ngày sinh
Mỗi bình minh còn thấy mình là vui
Cảm ơn thân hữu gửi lời
Chúc an vui khỏe với đời bình yên
Còn lưu kỷ niệm chưa quên
Trên từng cánh thiệp với tên bạn mình
Chung vui tiếp bước hành trình
Hướng Dương tỏa đẹp lung linh sắc vàng
Cao Nguyên

Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2025

Ẩn Cư

 Ẩn Cư



Mai anh cùng chữ ẩn cư
rảnh, mời em ghé cội từ thăm anh
qua vừa quá quãng âm thanh
sẽ nghe chuông tịnh gõ cành liễu sương
giọt rơi thánh thót vô thường
mở ra lối dạo trong vườn chân như
trà đàm nơi quán đạo thư
thơ chờ em ướm bút từ phổ thanh!
Cao Nguyên
@
Em,
Nếu mai kia mốt nọ, anh thực sự có một nơi chốn để ẩn cư. Anh mong còn có cơ duyên hạnh ngộ với em.
Khi em đến, anh đưa em dạo qua khắp lượt những thanh cảnh, rồi mời em vào "đạo quán" uống trà, đàm đạo về những lẽ ta đi trên những con đường phải trải, về lẽ ta về những nơi chốn hằng mong!
Vào "đạo quán", nói thì nghe xôm như vậy, thực ra chỉ là vào một chái hiên, có cái bình phong là những cành trúc đan xen nhau, với lá biếc xanh ôm từng lóng trúc vàng óng mượt.
Mới giả dụ thôi mà anh thấy cả một khung cảnh tuyệt vời, có thể ca tụng đời với những dòng thơ cảm thụ về một nơi chốn vô hằng mà muốn có.
Mà có ai cấm được mình những ước mong muốn có, phải không em? Như hương vị trà anh mời em nơi đạo quán, có thể sự mẫn cảm nhắc em nhớ lại một làn hương nhẹ khó quên - hương sen!
Phải rồi, hương sen của hồ Tịnh Tâm, nơi mà em mong nhìn thấy lại cả bóng mình cùng với búp sen hồng trong sóng nước lung linh những cụm mây.
Khung trời thơ ấu xa lắc đó mãi vương hoài trong nỗi nhớ tụi mình.
Thuở Ấu đã xa, thì giữ Thơ ở lại cho ta còn chút thi vị của đời. Vậy là anh cùng chữ ẩn cư, và chỉ có chữ mới làm em nhớ lại, hay khi em về thăm, sẽ thấy như chính mình đã từng ở đấy, bên anh. Như bây giờ, em vẫn bên anh trong một cõi riêng - cõi phối âm của chữ nghĩa vô hình mà say đắm.
Mỗi ngày, một chút lãng đãng trong thơ, cũng là hạnh phúc - Nguồn hạnh phúc ngoài tầm hủy diệt !
Cao Nguyên
__
Diễn đọc : Tà Áo Xanh

Thứ Tư, 13 tháng 8, 2025

Vô Lụy

 Vô Lụy



từ vô ưu đến vô thường
phải đâu dễ đến. coi chừng lạc . mê
ảo trần ngóc ngách nhiêu khê
nhện giăng . mạng tỏa . tứ bề trùng vây
như lòng quyết đến chân mây
đứng trên huyền ảo ngắm khuây vô thường
ngẫm lời phiền thả . ưu buông
kiên tâm phá mạng nhện đường quyến thân
xoay mây chuyển cuộc phù vân
mở duyên . ngộ tịnh . thanh trần lãng du
mặc đêm hạc vọng trầm tư
cứ ngân phách gõ chân từ kỉnh an
danh không mang . lợi chẳng màng
tri âm bằng hữu trà đàm đối lưu
ngữ ngôn vô lụy nhẹ hều
trầm loang thư áng . quang thiều nhã âm!
Cao Nguyên

Thứ Ba, 12 tháng 8, 2025

Thôi Anh Về Đi Nhé

Thôi Anh Về Đi Nhé 


Thôi Anh Về Đi Nhé
Từ Thơ đến Nhạc, có những kỷ niệm vui từ ân tình chữ nghĩa đến nhịp điệu lời ca.
Như các bạn đã đọc và nghe nhạc từ bài thơ "Thôi Em Về Đi Nhé", diễn cảm tâm tình tạm biệt người Em đến thăm vùng Đông Bắc Mỹ giữa tiết trời mùa Thu có gió mát trăng thanh và rừng phong đang lá vàng rơi:

Thôi em về đi nhé
anh trở lại rừng phong
chia ly lời rất nhẹ
sao nặng sóng trong lòng ...

Ca sĩ Thủy Tiên gửi tôi nghe tiếng hát với tin nhắn: Cho Cháu đổi một chữ trong bài thơ: Thôi Anh về đi nhé. Cho thích hợp với tâm tình người con gái hát bài này.
Mời các bạn nghe ca sĩ Thủy Tiên hát trong khung cảnh đẹp mùa Thu có lá vàng rơi:
Thôi anh về đi nhé
em trở lại rừng phong
chia ly lời rất nhẹ
sao nặng sóng trong lòng
Chiều xuống dần thật lẹ
chiếc lá rơi nhẹ tênh
nếu anh về quá trễ
gió sẽ buốt vai mềm
Thôi anh về đi nhé
em trở lại với em
bước chân buồn quạnh quẽ
chạm hạt sương long lanh
Thu đã buồn như thế
sao còn mãi gọi tên
mà lá vàng cũng tệ
cứ khua mãi không quên
Cho lòng em luyến nhớ
những giây phút bên anh
giá mà không gặp gỡ
xa mãi rồi cũng quen
Thôi anh về đi nhé
thương nhớ giữ trong lòng
gọi tên nhau lặng lẽ
qua cả một mùa Đông!
Cao Nguyên

Thơ và Em

 Thơ và Em



Thơ như vạt nắng chân trời
vừa hoàng hôn xuống mây khơi màu buồn
thẫn thờ chữ nhuốm bâng khuâng
ý len lỏi mộng gây vần mơ đêm
Thơ như tiếng hát muôn chim
vừa hừng đông nở đã niềm nỡ ca
lời vui lan tỏa ngân xa
ý tình hòa điệu tạo tha thiết đời
Thơ như sóng vỗ xa gần
triền miên lóng lánh hợp âm biển trời
chữ bay lả lướt tuyệt vời
rủ rê lời ý tình đời hân hoan
Nếu thay Em vào chữ Thơ
nghe trường thiên khúc vọng bờ hạnh tâm
mãi còn hương sắc dư âm
dẫu đời luân chuyển thăng trầm ngẫu nhiên
Lòng vui nhờ nhạc thơ say
lãng quên phiền tạp chuyển xoay quanh đời
ngõ vào Thu đẹp tuyệt vời
nhạc thơ giao phối đồng thời hoan ca
Cao Nguyên

Thứ Hai, 11 tháng 8, 2025

Nguyện Cầu

 Nguyện Cầu



Bão ngoài thua bão trong lòng
tim em dậy sóng lệ hồng rướm sa
nghĩ mình từng lướt phong ba
vượt bao trăn trở chưa nhòa buốt lưu
sao hôm nay loạn bóng chiều
mưa thu buồn đẫm theo triều nhớ anh
thử chồm tay cuộn âm thanh
giấu vào tận đáy tim dành gọi nhau
mượn lời chặn sóng tim chao
cho phai hoảng sợ mưa trào bão dâng
chạm tay cảm ấm tình gần
trên khung cửa chữ sau tầng viễn âm
Nguyện cầu sóng gió lặng trầm
bão vơi, mưa nhạt, thôi thăm thẳm buồn
sang xuân nắng ấm rộn hồng
em thôi quay quắt nhớ vòng tay yêu !
Cao Nguyên

Thứ Năm, 7 tháng 8, 2025

Ơn Em Nhắc Tình Hạc Vọng

 Ơn Em Nhắc Tình Hạc Vọng



Tình yêu, không có trước và sau của chữ nghĩa trong thơ. Dẫu một chốc làm nên cuộc tình, nhưng khó mà bỏ quên hay xóa mất cuộc tình như một cái click trên keyboard để lại khoảng trống. Sau khoảng trống hư vô đó, vẫn hiện hữu em, hiện hữu người và hiện hữu dòng sông!
Và thế là có "Ơn Em" trong đời. Ơn từ ý, từ lời ở đâu đó gởi tới chạm nhẹ Lánh lên và Lóng lại trong lòng mình, đủ làm những nốt thơ rung lên như tiếng hạc vọng cuối trời.
Tiếng hạc lưng mây! Tiếng hạc quê mình! Tiếng hạc của tình!
Còn nguyên em, nỗi nhớ nhà
còn nguyên anh, những thiết tha cội nguồn ...
Bài “Hạc Vọng” viết lên từ đó, và người đọc nhắc đến nó không chỉ là những dòng thơ, mà còn minh họa đôi chim hạc bay trên bầu trời xanh thẫm. Không “Ơn Em” thì phải gọi là gì? Một chuỗi nguyên nhân cho một bài thơ cũng đủ chất đầy khoang một con thuyền duyên. Dẫu hư ảo vẫn thấy đẹp vô cùng.
Một phố đời có thật đã xa. Một phố tình vốn ảo cũng mờ. Có tiếc nuối như Bùi Giáng: "Có mùa xuân mà bỏ mặc không hay". Vẫn thấy buồn hiu hắt, khi nhìn bầu trời du cư, mây trắng vẫn bàng bạc bay vào quá khứ. Một quá khứ dài dằng dặc từ hồi tưởng đến va chạm cọ xát nhau qua ngày đêm trăn trở. Một tiếng guốc vọng, một tà áo dài bay, một lời nhắn hỏi... đan xen vào nhau trong màu thực ảo .
Buông nhịp gõ để những giọt nghĩ lắng xuống ngấm vào tâm thức. Khi chữ nghĩa hồi sức, ta nhìn cái bóng của ta, tức bản ngã sinh tồn vẫn thường hằng bám gót trên đường phiêu lữ. Mất cái bóng là mất phần định hướng Đông Tây. Mất sự hồi tưởng lăn vòng theo thực tại khi muốn chạm tay vào mặt đất quê xưa để vuốt mắt cho một loài hoa đã quá giờ được nở, trên hành trình đến và đi của vạn vật.
Mỗi điểm trên hành trình, có ngoái sau dòm trước mới thấy sự hiện hữu đáng giá. Trân trọng giữ gìn điều có thể trong những điều không thể, để tiếc từng khoảnh khắc mất đi chẳng còn gì lưu lại.
Chữ Nghĩa hóa thân tôi
bay theo lời hạc vọng
ơn em từ nghìn trùng
về chập chùng cánh mỏng!
@
Hạc Vọng
Còn nguyên em, nỗi nhớ nhà
còn nguyên anh, những thiết tha cội nguồn
nguồn nhà, hiện mỗi chiều buông
mắt vần mây tím điệu dồn cố nhân
Bước thơ phát khảo bồn chồn
ngõ ròng sương khói tỏa ngân tơ vàng
gương lồng điểm khuyết tư trang
huyền duyên đài các vỗ tràng gấm thêu
Còn nguyên bóng, dáng mỹ miều
hành trang tuổi ngọc vút diều khỏa bay
còn nguyên hình, rượu thời say
đậu lưng quán cóc nhìn ngây tầm hồng
Nhớ nhà, nguồn cội mênh mông
dọi lòng lư thảo nỗi bâng khuâng chiều
thu nguyên hạc vọng cung tiêu
trỗi dư thương khúc rong đều bóng câu!
Cao Nguyên

Thứ Tư, 6 tháng 8, 2025

ƯỚC MƠ VIỆT

ƯỚC MƠ VIỆT


Thứ Ba, 5 tháng 8, 2025

Hạt Lệ

 Hạt Lệ


Em sẽ chết trên vai anh - ngày tận thế
khi đam mê phún thạch vỡ thành sông
lúc trí nhớ trần gian thôi tự kể
cuộc tình đi quên để lại di ngôn
Em chưa chết bây giờ, vì không thể
buông anh ra tan biến giữa hư không
bởi đã trót yêu anh từng hạt lệ
sắp đến ngày thành ngọn thủy triều đêm
Em sẽ chết trên vai anh lặng lẽ
cả ánh trăng, mạch nước cũng hờn ghen
ngay cả lửa cũng buồn giờ tận thế
vì chỉ có thơ anh mới đốt được em
Cám ơn anh trao em từng hạt lệ
sáng giữa thơ và lóng lánh trong mơ
nếu bất chợt hôm nay ngày tận thế
em đốt hồng hạt lệ chảy thành thơ !
Cao Nguyên

Thứ Tư, 30 tháng 7, 2025

Việt Nam


Việt Nam



Việt Nam đất nước ba miền
cùng chung nguồn cội mẹ hiền Âu Cơ
Tổ Tiên xây dựng cơ đồ
hiển linh hồn nước sắc cờ uy nghi
Cháu con gìn giữ bảo trì
Tổ Quốc Danh Dự vượt bi lụy đời
không vì danh lợi nhất thời
lãng quên Trách Nhiệm buông lơi nghĩa tình
Văn Hóa truyền thống đẹp xinh
vườn hoa chữ nghĩa lung linh sắc màu
Trí Tâm hòa hợp cùng nhau
chăm sóc bảo quản trước sau vShẹn toàn
Đất vui nhờ Nước dòng sông
quanh năm tưới thấm ruộng đồng xanh tươi
Ngôn Ngữ đẹp nhờ tình người
đối nhân xử thế với lời nhã thanh
Cao Nguyên
_____________________________________
Vietnam
Vuong Thanh's Translation of "Việt Nam" by Cao Nguyen
Vietnam, a country with three regions,
Shares the same roots as gentle mother Au Co,
Our ancestors built a strong and prosperous foundation.
A flag of dignity capturing the spirit of the nation.
We, the descendants, shall preserve and uphold
The honor of the Fatherland, throughout life's adversities.
Not for temporary fame and gains,
Should we ever forget and let go of our duties?
Beautiful traditions and customs we inherit,
A garden of literary flowers with vibrant colors.
Hearts and minds united in harmony
To take care of and preserve our cultural identity.
The land thrives thanks to the Mekong River.
Nourishing the fields and verdant plains all year round.
The language becomes rich and beautiful
As people interact with each other in gentle and courteous ways.

Thư Viện

Như Thơ

Như Thơ Như Thơ Có hạt mưa vừa rớt đọng trên khóe mắt buồn có dòng thơ vừa ướt dưới giọt sầu lệ buông trăng vàng màu cỏ úa giữa thương nhớ đ...